Trong thành lúc này vẫn rất đông đúc náo nhiệt, bầu không khí sôi động nhốn nháo nở rộ trên khắp các nẻo đường. Xe ngựa hoà trộn với dòng người di chuyển qua lại, ở hai bên còn bày biện các quầy hàng buôn bán không ngơi tay. Cảnh tượng tràn ngập sự phồn hoa của một buổi thái bình thịnh thế.
Linh Vũ bị choáng ngợp đến mức thảng thốt. Nàng đưa tay lên che miệng cố cho không lộ vẻ thất thố, trầm mặc một hồi, thanh âm lộ vẻ run rẩy:
“Tiểu nữ chưa bao giờ được nhìn thấy nhiều người thế này”
Nói đến chữ cuối thì dòng nước mắt nóng hổi đã lăn dài trên gò má.
Khương Thiên chứng kiến biểu cảm của nàng thì nội tâm cũng vô cùng kinh ngạc. Hắn không ngờ một khung cảnh sinh hoạt có chút hỗn loạn của phàm nhân lại có thể khiến cô nương này nổi lên niềm xúc động mãnh liệt như vậy. Không biết nên nói nàng tính tình trẻ con hay là đa sầu đa cảm nữa.
Nàng xúc động cũng không được bao lâu thì đã lấy lại bình tĩnh, đưa vạt áo lên lau những giọt nước còn đọng lại nơi khoé mắt, nhẹ giọng thì thầm:
— QUẢNG CÁO —
“Cùng đi nhìn thử một chút”
“Được” Khương Thiên nhanh chóng gật đầu.
Hai người hoà vào đám đông di chuyển trên đường lớn. Dòng người vô cùng tấp nập nhưng lại di chuyển chỉnh tề ngay ngắn chứ không hề xảy ra hiện tượng chen chúc nhau. Ngẫu nhiên có vài ánh mắt nam nhân khi đảo qua người Linh Vũ thì sẽ dừng lại một chút, sau đó tự hỏi không biết vị cô nương nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-dam-hong-tran/1000769/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.