Mua bữa sáng về nhà, không ngờ trong phòng ngủ lại nghe thấy tiếng nói chuyện, Giang Hành Chu ngẩn người một hồi, Nghê Nhạc thường ngủ rất sâu, muốn tự nhiên tỉnh lại lúc không làm việc thì ít nhất cũng phải sau mười giờ sáng.
Lúc này mới qua tám giờ.
Anh đặt bánh bao lên đĩa, bưng sữa đậu nành đi vào phòng ngủ.
“Ngày mai ngày mai, ngày mai con sẽ trở về thăm mẹ và ba.”
“Hôm nay không được, cuối tuần hôm nay, Giang Hành Chu được nghỉ, con để anh ấy một mình rồi trở về, anh ấy không nghĩ nhiều đâu.”
“Mọi người đâu muốn gặp anh ấy, cứ hỏi nhiều như vậy làm gì, mẹ, mẹ có phiền không.”
Giang Hành Chu dừng bước, Nghê Nhạc đang gọi điện thoại cho người nhà.
Anh không muốn nghe quá nhiều, xoay người ngồi xuống sô pha, rõ ràng đã uống thuốc, dạ dày sao vẫn còn hơi đau.
Chắc là công hiệu thuốc chưa phát huy.
Cuộc điện thoại này hơi dài một chút, sữa đậu nành trong tay dần dần không còn nóng nữa, Giang Hành Chu đi vào phòng bếp dùng lò vi sóng hâm nóng lại.
Bưng ra lại quá nóng, anh đặt ở trên bàn nấu ăn chờ để nguội một chút.
Sờ lên vừa uống, anh mới bưng bữa sáng đi đến bên cạnh phòng ngủ, bên trong đã không còn tiếng nói nào nữa.
“Nhạc Nhạc.” Giang Hành Chu mở cửa, “Ăn sáng đi.”
Nghê Nhạc bị cuộc gọi này đánh thức, nằm trên giường lướt điện thoại, nhìn thấy anh tới không kiên nhẫn xua tay, “Không muốn ăn, em còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-da-dong-thuyen/2533903/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.