Ngay lúc nam tử hắc bào vừa đi khỏi, Vân Cuồng lập tức cõng trên lưng một cái vò nhỏ, chặn bức thư đã sớm chuẩn bị tốt lên bàn, sau đó vọt người từ cửa sau ra khỏi phủ Thái tử. Nếu lúc này nàng còn ở lại Sở kinh thì không ổn chút nào, bởi biết đâu lát nữa thật sự sẽ có phiền toái nào đó tìm tới cửa thì sao. Dù sao chuyện nên bàn giao cũng đã bàn giao, ba mươi sáu kế, tẩu vi thương sách.
Vân Cuồng không biết rằng khi nàng vừa mới rời khỏi, trong thư phòng lập tức nhiều thêm một người nam nhân, hắn liếc nhìn bức thư trên bàn, nhất thời nghiến răng nghiến lợi. “Tên nhãi vô lại” Bốn chữ vừa ra, lại phóng người đuổi theo.
Sau giờ ngọ, ánh nắng vừa đúng, ấm áp bao phủ trên người Vân Cuồng, nàng dạo qua một vòng Kinh thành, mua vài vật phẩm vụn vặt, lúc này mới trong sự ngưỡng mộ, cuồng nhiệt và những ánh nhìn chăm chú của chúng mỹ nữ mà rời khỏi Sở kinh, cũng không tạm biệt bất cứ kẻ nào, quyết định lên đường đến Cửu Tiên Cốc.
Chim ưng giương cánh, bay lượn trên chín tầng trời, đuổi mây vờn trăng, chí ở bốn phương.
Vân cuồng đã sớm đoán được, một ngày nào đó, bản thân nàng sẽ một mình hành tẩu khắp đại lục, mà không phải co đầu rụt cổ ở lại một Sở quốc nho nhỏ. Trời Nam đất Bắc, thế giới này có bao nhiêu điều đặc sắc, nếu không đi ngao du một phen thì không phải sẽ uống phí cơ hội xuyên qua thế giới này sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-cuong/2378265/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.