Eidt: Thủy Lưu Ly
Nghĩ đến lời nói của Bắc Tinh Ngạn, đôi mắt đen nhánh của Vân Cuồng chớp chớp “Ồ” một tiếng, gật gật đầu, híp mắt cười nói: “Các ngươi tìm Gia Sư* để làm gì?”
(*gia sư trong lời mấy ng kia muốn hỏi là sư phụ của Vân Cuồng, nhưng Vân Cuồng lại nói Gia sư, ý kiểu như lặp lại tên một ai đó, chứ ko có ý nói là sư phụ mình, hay có nghĩa Vân Cuồng không thừa nhận mình có sư phụ. Vân Cuồng chơi chiêu thôi)
Nam tử hắc bào sững sờ, đáy mắt trào lên một trận mừng như điên. Dưới cái nhìn của hắn, Vân Cuồng nói lời này với ý tứ là đã thừa nhận mình có sư phụ, vậy cũng có nghĩa là người bọn họ muốn tìm nhất định chính là người đó!
Vẻ mặt Vân Cuồng quang minh lẫm liệt không hề chột dạ, không dấu vết theo dõi biến hóa trên mặt hắn, thầm nói: Đây là tự ngươi cho rằng như vậy chứ ta không thừa nhận ta có sư phụ nhá. Vị sư phụ kia là do ngươi tự mình dùng da trâu thổi ra, hoàn toàn không liên quan đến Thiếu gia ta. Ta luôn rất ‘thành thật’, thật!
Nam tử hắc bào không hề biết mình đã bị người khác lừa dối cho qua, thái độ nghiêm túc, cẩn thận khiến bầu không khí cũng nghiêm nghị hơn rất nhiều, chỉ thấy hắn nói: “Liễu công tử, kiếm Thương Lãng đã đến lúc phải có chủ rồi. Xin công tử nói cho lệnh sư, nhất định phải đến Lăng Tiêu Cung thu hồi Thương Lãng. Một khi Thương Lãng xuất thế, Lăng Tiêu Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-cuong/2378262/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.