- Ư...ư...Phong....
Tiếng rên rỉ kiều mị vang lên xen lẫn cùng hơi thở đứt quãng. Người con gái có làn da trắng như tuyết, hai tay năm chặt ga giường, cặp chân dài nóng bỏng đang quấn lấy hắn, không ngừng uốn éo.
- Phong....đừng dừng...ưm...
Dương Phong cười mà như không, cúi đầu ngậm vào nụ hoa đỏ hồng, hơi dùng sức.
- Aaaaa
Cô ta khẽ nhăn mặt rồi bất ngờ hét lên đầy đau đớn. Dương Phong trong mắt đều là ác ý, không hề kiêng dè mà thúc vào từng cái mạnh mẽ.
- Không phải cô kêu tôi đừng dừng lại sao?
- Phong, xịn anh...xin anh...
Cô gái vì đau đớn mà nức nở đứt quãng, trên bầu ngực mặn mà trắng nõn, dòng máu đỏ tươi hiện diện thật nhức nhối.
- Cút!
Hắn gằn mạnh một tiếng, cô ta sợ hãi bò khỏi giường, cuống cuồng quấn chặt chiếc khăn trắng bên cạnh, cũng không lo nghĩ sẽ xấu hổ hay mất mặt mà cứ thê lao thẳng ra ngoài.
Dương Phong còn lại một mình, nghĩ thế nào, hắn thay âu phục, nhanh chóng rời khỏi khách sạn. Lykan Hypersport bạc lao đi điên cuồng. Đồng hồ thành phố điểm 12h đêm, trời mưa như trút nước. Cuối cùng, xe hắn dừng lại trước Lâm Chi Bảo Khanh, cũng chưa vội vào, ngồi trong xe, hắn lặng lẽ châm thuốc.
Cơn mưa ngoài kia ngày càng nặng hạt.
Mưa dữ dội.
Mưa xối xả.
Từng giọt từng giọt đua nhau tạt vào kính xe, gió lạnh thấu xương. Thuốc cháy, khói thuốc mờ ảo, mùi thuốc lá nồng đậm. Mọi thứ ập về với hắn, mờ ảo như khói thuốc, cũng nồng đậm như hương thuốc.
- Phong, anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-cuoc-tinh-yeu/1839866/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.