Âu Dương Thần cũng nhanh chóng có mặt ở quán với đám người Việt Bân.
"Đúng là có người yêu vào có khác. Muốn gặp Âu Dương thiếu gia cũng phải đợi tới lượt."
"Thời thế thay đổi rồi có phải không anh em?"
"Phải phải."
"Sao thế? Mọi người hẹn tôi ra đây chỉ để nói những câu nhạt nhẽo như này thôi sao?"
Âu Dương Thần ngồi vào bàn, hai chân vắt chéo, phong thái cực kỳ cuốn hút, đặt biệt trông anh khác hẳn với dáng vẻ lúc ở bên cạnh Triệu Vy Vân.
"Chuyện gì chứ? Anh em lâu ngày không gặp nên gặp nhau uống rượu nói chuyện phiếm thôi không được sao?"
Việt Bân cất giọng đáp.
"Được chứ."
"Âu Dương thiếu gia yêu vào là mất hút, cả ngày chẳng thấy bóng dáng đâu."
"Các cậu có nói quá không vậy?"
"Sao rồi? Cậu và người đẹp tiến triển đến đâu rồi? Không muốn lấy resort nữa sao?"
"Resort đương nhiên là phải lấy. Cậu giàu như vậy đương nhiên ông đây cũng không cần khách sáo với cậu rồi."
"Haha." Cả đám cười lớn trước vụ cá cược của Âu Dương Thần và Việt Bân.
"Định vui chơi qua đường hay là tính chuyện lâu dài với con gái người ta đây? Trông hai người cũng xứng đôi vừa lứa lắm đó, hay là về chung một nhà đi để bọn này còn có cơ hội uống rượu mừng."
Âu Dương Thần tay đung đưa ly rượu, dáng vẻ bí ẩn lên tiếng: "Cậu đoán thử xem?"
"Ông đây cũng chẳng muốn lấy con gái người ta ra làm trò đùa, nếu được thì hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-cuoc-dinh-menh-cau-dan-ngot-ngao/3648142/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.