Mới sáng sớm, báo thức còn chưa kịp kêu thì Âu Dương Thần đã bị người mẹ hiền từ của mình đánh thức. Âu Dương Thần vẫn còn đang ngái ngủ, khó chịu lên tiếng: "Mẹ….. mới sáng sớm mẹ đã gọi con dậy làm gì chứ?"
"Hôm nay khi nào thì con đưa bạn gái về chơi?"
"Mẹ gọi con dậy chỉ để hỏi chuyện này?"
"Nếu không thì sao?"
"Mẹ à, mẹ có thể để con ngủ thêm một lát có được không?"
"Trả lời rồi ngủ tiếp cũng có làm sao."
"Tan làm con đưa cô ấy về ăn tối."
"Được, vậy con ngủ tiếp đi nhé."
Âu Dương Thần: "..."
Bị đánh thức giữa chừng, Âu Dương Thần cũng không tài nào vào giấc được nữa nên đành xuống giường vệ sinh cá nhân, tập thể dục rồi chuẩn bị đến tập đoàn.
Chỉ mới hơn 6 giờ sáng nhưng Âu Dương Thần đã có mặt ở Triệu gia để đón Triệu Vy Vân. Lúc anh đến, cô vẫn còn chưa xuống giường.
"Tiểu tổ tông của tôi ơi, em định cho anh đợi đến bao giờ?" Âu Dương Thần bất lực nói với đầu dây bên kia.
"Bạn trai à, bây giờ mới mấy giờ cơ chứ. Chỉ mới hơn sáu giờ anh gấp cái gì chứ?"
"Anh lái xe vào nhà đi, đợi em một lát. Xong ngay đây." Triệu Vy Vân nói tiếp.
Triệu Vy Vân xuống giường trong trạng thái vẫn còn đang ngái ngủ. Nhìn thấy Âu Dương Thần bước vào cô đã không vui lên tiếng: "Âu Dương thiếu gia, sáng nay anh bị làm sao đấy? Sớm như vậy đã gọi em dậy? Bộ nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-cuoc-dinh-menh-cau-dan-ngot-ngao/3648139/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.