Triệu Vy Vân vội xua tay: "Âu Dương thiếu gia về cẩn thận, về tới báo em biết nhé."
Cô nhóc này thật biết cách chọc giận Âu Dương Thần mà.
Âu Dương Thần áp sát người Triệu Vy Vân vào tường, khẽ nhíu mày: "Em vừa gọi anh là gì? Hửm?"
"Âu Dương thiếu gia." Triệu Vy Vân thật không biết sợ là gì, nhanh chóng lặp lại một lần nữa.
Triệu Vy Vân biết rõ Âu Dương Thần rất ghét cô gọi anh bằng Âu Dương thiếu gia hay Âu Dương tổng, trông nó vô cùng xa cách, không thích hợp khi mối quan hệ của cả hai đang là người yêu của nhau.
"Có vẻ như anh cưng chiều em quá nên em không biết sợ là gì nhỉ?"
Không để cho Triệu Vy Vân có cơ hội phản bác, Âu Dương Thần nhanh chóng áp môi xuống hôn lấy cô, còn cố ý cắn nhẹ vào vành môi Triệu Vy Vân.
"Đau em. Nhà còn có ba đấy, anh làm gì thế hả?"
"Ba không thấy gì hết. Ba về phòng nghỉ ngơi đây. Hai đứa cứ tự nhiên." Triệu Phong không biết đã có mặt từ lúc nào, chỉ để lại một câu rồi nhanh chóng đi về phòng ngủ. @
"Sao thế? Xấu hổ sao?"
"Đều tại anh cả đấy." Gương mặt của Triệu Vy Vân đã đỏ ửng như trái cà chua.
"Không phải do em ghẹo gan anh sao?"
"Em có sao?"
Âu Dương Thần khẽ nhéo vào mũi cô: "Nghịch ngợm."
"Em vào nhà đi, anh về đây. Mai anh đến đón em đi làm."
"Anh về cẩn thận."
"บ."
Âu Dương Thần vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-cuoc-dinh-menh-cau-dan-ngot-ngao/3648138/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.