Tiếp chương trước nha cả nhà.
Nhưng khi vừa ra đến cửa thì lại có chuyện ập đến, lại một lần nữa một xô nước nữa đổ lên đầu họ nhưng lần này không phải là nước sơn nữa mà là……nước “thúi”, tèn tén ten…
Thế là lại mất thêm một buổi nữa để gột rửa tội lội trên người mình (gì ghê vậy?). Tốn gần cả chục chai xà phòng thì mới thơm tho được như cũ, thiệt là lãng phí.
Dọn dẹp xong bãi chiến trường đằng trước, họ đến nhà bếp để chuẩn bị bửa sáng cho bọn nó, nhưng tai hoạ không tha cho bọn họ mà cứ mãi đeo bám. Vừa mới mở học tủ đựng dụng cụ nhà bếp ra thì bọn họ người nào người nấy lại một lần nữa nhảy tưng tưng như mấy bà điên vừa trốn trại, trông phát tởm. Họ có bộ dạng như bây giờ là vì lúc nãy vừa mở cửa tủ ra thì ôi thôi nào là cốc nhái ểnh ương, nào là chuột chết chuột sống, có con thì nhảy vào người họ mà làm bậy, có con thì cào, cấu, cắn, xé đủ thứ kiểu. Còn có con thì còn nhảy cả lên đầu bà quản gia ngồi chễm chệ ở trên, đã vậy còn kêu “ộp ộp, chít chít…” nữa chứ, vui phết chứ nhỉ. Họ hoảng sợ chạy toán loạn khắp nhà định chạy ra cửa chính để thoát thân không ngờ cửa đã bị khoá mà khổ nổi một cái khoá bằng mật khẩu mới chết ý chứ, nhưng mà nhập hoài cửa nó éo thèm mở.
- Trời ơi! Các tiểu thư tha cho tui đi mà. Á, má ơi, tránh ra á… _ bà quản gia biết ngay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-cu-thich-em-song-gio-hoc-duong/770565/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.