Nghe thấy tiếng gọi thất thanh, Lưu Tuệ Yên chưa kịp hiểu sự việc xảy ra thì đã bị một vòng tay ôm lấy rồi ngã nhào xuống đất. Mắt của cô nhắm lại. Cảm giác lúc này mình vẫn còn an toàn không bị sao, có từ gì đó đang bao bọc lấy mình mình.
Đợi đến khi Tuệ Yên từ từ mở mắt, lúc này cô mới hoàng hồn khi thấy rằng Vu Dịch bên cạnh. Anh vẫn đang ôm lấy cô, cô đậu tựa vào lòng anh nên không bị sao. Nhưng dường như trái lại với mình, anh giờ đây không được ổn. Cuối cùng may mắn ngay sau đó Vu Dịch cũng tỉnh lại, anh cảm thấy rằng đầu của anh thật khó chịu.
- Anh, anh có sao không?
Tuệ Yên không ngừng lo lắng, Vu Dịch thấy hơi xót phía sau nên khẽ sờ nhẹ mái tóc. Lúc này khi nhìn lại thì tay mình lại bị vương vấn dính máu đỏ. Cô thấy vậy vừa hốt hoảng vừa xót xa.
- Đầu anh bị chảy máu rồi, Vu Dịch à chúng ta mau đến bệnh viện thôi. Kiểm tra xem anh có bị sao không. Thật tình, chiếc xe kia đâu rồi. Sao người ấy có thể đâm vào người ta rồi bỏ trốn cơ chứ?
Vu Dịch cũng thuận theo ý cô mà đến bệnh viện, còn chiếc xe màu đỏ gây ra sự cố kia nhanh chóng rời khỏi hiện trường. Băng băng đi qua đường quốc lộ, bộ dạng người đó lúc này rất hả hê. Có vẻ như rất khoái chí, làm dịu đi cơn tức giận đang hùng hổ khi vừa làm chuyện trái với lương tâm.
- Nếu anh chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-thuong-nho-em/3384780/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.