Cuối cùng, mọi chuyện cũng theo dự tính đã định của Tuệ Yên, cô bịa lý do rằng mình trong lúc đi về cảm thấy người không được khỏe. Vì nghĩ điều khiển phương tiện trong tình trạng mơ hồ vì chóng mặt như vậy là không tốt cho nên cô mới ghé vào nhà của một người bạn thân nghỉ ngơi rồi thiếp đi lúc nào không hay. Máy cô sập nguồn nên cũng không thể bắt máy.
Tuy biết lợi dụng lòng tin của ba mẹ như vậy là sai nhưng trong tình huống thế này thì không còn cách nào khác. Ông bà Lưu sau khi nghe kể thì thấy cô đúng thật sắc mặt không được khỏe, người thì phờ phạc đi thấy rõ nên nhà cũng không truy cứu gì thêm mà bảo cô nghỉ ngơi.
- Ba, mẹ...con xin lỗi. Con đúng là đứa con gái không ra gì.
Lời hối hận từ tận đáy lòng không thể thốt ra, cô chỉ biết nói dối để ba mẹ yên tâm. Hình ảnh ân ái kia cứ vậy xuất hiện rồi dày vò ám ảnh Tuệ Yên không nguôi.
Tý nữa, cô sẽ phải gọi cho bạn thân để phòng trường hợp ba hoặc mẹ tìm đến xác minh, mong sao cô ấy có thể hiểu cho cô và giúp lần này.
Cầm viên thuốc trên tay, vừa vào phòng cô đã vội vã lấy ra uống. Là thuốc tránh thai, sau khi từ bar về thì Lưu Tuệ Yên có ghé vào tiệm để mua thứ này.
Không biết nó có tác dụng không vì có nghe nói rằng có người vẫn có thai bình thường sau khi phòng ngừa bằng loại thuốc. Nhưng cô vẫn sẽ thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-thuong-nho-em/3360642/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.