Dùng sức một người đối chọi với sáu Đế.
Không chỉ không rơi vào thế hạ phong, mà ngược lại liên tục ra tay, giết ngược lại ba Đại Đế.
Chuyện này nếu đổi thành Ngạo Hưng thì bọn họ tuyệt đối không kinh ngạc.
Nhưng thiếu niên trước mặt này, chỉ là một tên Sinh Tử Cảnh sơ kỳ mà thôi.
Chuyện này hợp lý sao?
Ba Đại Đế còn lại, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong lòng mỗi người đều dâng lên một luồng khí lạnh.
Hay là, cứ giải tán trước đã?
Dù sao thì tại đây cũng chẳng có ai, không ai nhìn thấy cảnh này.
Đối mặt với thiếu niên thần bí đáng sợ này, bọn họ đã nổi lên ý định rút lui.
Lâm Tiêu sau khi hít sâu một hơi, điều chỉnh trạng thái, ở trước mặt ba Đại Đế còn lại, thay một bộ quần áo khác lên người.
“Tiếp tục đi, các người có thể yên tâm một điều. Ta đảm bảo ta chỉ tấn công các người, sẽ không giết các người, chuyện này thì cứ yên tâm đi nhá.”
“Đương nhiên, nếu các người bằng lòng chịu trói, thì không cần phải phiền phức đến thế, cũng không bị thương rồi.”
Lâm Tiêu khẽ cười một tiếng, nói với ba Đại Đế còn lại.
Trong mắt người khác, hoặc trong mắt mấy vị Đại Đế ở đây, thực lực của hắn sâu khôn lường, mỗi lần đều tóm đi một Đại Đế.
Nhưng chỉ có bản thân Lâm Tiêu biết, mỗi một lần ra tay, hắn đều đã tính toán qua vô số lần, dốc toàn lực mới có thể làm được.
Hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3523213/chuong-939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.