Cha hắn bị lời này của hắn làm cho sững lại, nghĩ kỹ thì cũng không thấy chỗ nào có vấn đề.
Con trai trở về rồi.
Nếu trái đất cũng khôi phục hòa bình.
Không tạo ra em bé và tận hưởng cuộc sống thì còn làm gì nữa chứ!
“Phì!!! Cái gì mà gọi là muốn bao nhiêu đứa thì đẻ bấy nhiêu đứa. Nhiều lắm thì đẻ thêm một đứa là đủ rồi.” Cha hắn vỗ lên lưng hắn một cái.
“Hề hề, đến lúc có tin vui, cha phải thông báo cho con biết đầu tiên đấy.” Lâm Tiêu nói.
“Đó không phải là nói thừa rồi hay sao! Không báo cho con trước thì báo ai đây!” Cha hắn vừa cười vừa mắng.
Lâm Tiêu thở phào một hơi.
Cuối cùng cũng giải quyết được một vấn đề.
“Đúng rồi, cha à, Lăng Tiêu Các của chúng ta trên toàn quốc tổng cộng có bao nhiêu người vậy?” Lâm Tiêu hỏi.
“Con hỏi chuyện này làm gì?” Cha hắn có chút tò mò.
“Có liên quan trực tiếp đến kế hoạch tiếp theo của con.” Lâm Tiêu nói.
“Lăng Tiêu Các chúng ta, từ khi thành lập đến nay, không ngừng thu hút những người thức tỉnh có thiên phú cao. Cha dựa theo thiên phú và thực lực, phân thành học trò ngoại các, và học trò nội các, học trò trọng điểm, học trò chân truyền,...v..v...”
“Thành phố Giang Bắc là căn cứ chính của Lăng Tiêu Các chúng ta, toàn bộ thành viên gộp lại chắc là khoảng mười vạn. Các tỉnh và thành phố khác đều có chi nhánh, nếu tính cả vào, ít cũng phải ba bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3523025/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.