“Thôi bỏ đi, cha nói thẳng với con. Mẹ con giao nhiệm vụ cho cha, bảo cha hỏi con bao giờ thì được bế cháu!” Lời này của cha đúng là chưa thấy chết quyết không tha.
Lâm Tiêu vừa mới lấy từ trong tủ lạnh ra một lon nước ngọt chưa thấy bao giờ, uống một ngụm.
Giờ nghe thấy câu này của cha, trực tiếp phun ngụm nước ngọt kia ra.
Phụt!!!
Ôm cháu?
Cái gì ấy vậy!
Hai người thật đúng là dám nghĩ!
“Cha, cha nghĩ nhiều rồi đấy, bọn con bây giờ chỉ là quan hệ bạn bè bình thường, có lẽ là thân hơn bạn bè bình thường một chút. Nhưng còn chưa tới cái bước có thể ôm cháu đâu, quá là phi lí rồi.” Lâm Tiêu bó tay.
Cha hắn hừ một tiếng, lườm con trai mình rồi nói: “Phi lí cái gì! Con trai, con gái của anh chị họ con cũng đã sắp kết hôn rồi kia kìa. Qua hai năm nữa, bác cả của con cũng được ẵm chắt rồi đấy.”
Lâm Tiêu đối diện với vấn đề này, quyết đoán từ chối.
Nếu hắn sống luôn trên trái đất, thế thì vấn đề này có thể cân nhắc.
Nhưng hắn bắt buộc phải quay về thế giới huyền huyễn.
Vận mệnh mà hắn phải gánh vác, không cho phép hắn sống an ổn như vậy.
Nếu thật sự miễn cưỡng định cư lại, sớm muộn cũng có một ngày, trái đất này sẽ đi tới ngày tận thế.
Đến lúc đó, chỉ e là hắn không thể quay trở lại nữa rồi.
Mà trở về thế giới huyền huyễn, nguy hiểm và kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3523024/chuong-758.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.