Chương trước
Chương sau
Trải qua bài học trước đó, lần này Lâm Tiêu thông qua thần niệm chỉ truyền đại quá khứ xuyên vào thế giới huyền huyễn của mình, còn là bản giản lược nữa.

Bác cả đầu tiên là giật mình, sau đó thất thần mất mấy giây, rồi mới tỉnh táo lại.

“Tiểu Tiêu, thật sự là cháu rồi!! Cháu làm bác nhớ muốn chết, cháu có biết là bác đã tìm cháu suốt bao lâu nay không!”

Bác cả sau khi tỉnh táo lại, đã hiểu đại khái những chuyện xảy ra trên người Lâm Tiêu.

Đôi mắt ông ấy ướt nhòe, tiến lên vài bước, ôm lấy Lâm Tiêu, gào lên thất thanh.

Bản thân ông cũng có con, đương nhiên hiểu rõ cảm giác mất đi con mình là thế nào.

Lâm Tiêu trở lại rồi, ông không chỉ cảm thấy vui mừng cho Lâm Tiêu, mà còn cảm thấy vui mừng cho vợ chồng em gái.

“Khiến bác lo lắng rồi.” Trong lòng Lâm Tiêu nổi lên cảm giác ấm áp.

Cảm giác được người khác quan tâm, lo lắng, cũng rất tuyệt.

Ở thế giới huyền huyễn, thỉnh thoảng hắn lại cảm thấy cô đơn, mà khi trở về Trái Đất, hắn mới cảm nhận được hương vị của gia đình.

Có nhà thật là tốt, có người quan tâm mình thật là tốt.

“Khụ...tiểu Tiêu, lát nữa con hãy ôn lại tình cảm với bác cả. Anh trai, em muốn hỏi anh, vừa rồi trong đầu anh nghĩ cái thứ vớ vẩn gì vậy!!!”

Mẹ Lâm Tiêu nói với hắn một câu rồi quay lại chất vấn bác cả.

“Cái này, anh...cái đó...ai ya! Tạm thời không nói mấy chuyện này, hiện giờ quốc gia gặp nạn ngay trước mắt, không phải là lúc nói chuyện tình cảm đâu!”

“Hai người mau nhìn xem, hàng vạn nghìn yêu ma chui ra từ lỗ thủng không gian kia là sao vậy! Con nào con nấy đều có thực lực Hóa Đỉnh Cảnh, nếu để bọn chúng vượt qua tuyến phòng ngự, Hoa Hạ ắt gặp họa ngập đầu!!!!”

Bác cả trong nháy mắt thu lại vẻ ngại ngùng, sau đó nghiêm túc chỉ về phía tộc Tà Ma ở cách đó không xa, cảm thán.

Lúc này, tộc Tà Ma đã phát động tấn công về phía tộc Yêu Ma.

Không chút âm mưu hay cản trở nào.

Đại quân yêu ma cực lớn kia, dưới sự tấn công của tộc Tà Ma, bị đánh cho tan tác như củi mục vỡ vụn.

Mỗi một đám yêu ma sau khi bị tộc Tà Ma quét qua, đều bị giết sạch sẽ trong nháy mắt, không chút dư thừa.

Đây là một trận đồ sát từ một phía.

Đại quân yêu ma căn bản không có chút sức lực phản kháng.

Ngay cả yêu ma Hóa Đỉnh Cảnh có thực lực mạnh nhất cũng không chịu được sự tấn công của ba con Tà Ma.

Chỉ trong nháy mắt, bị ba con Tà Ma xé thành nhiều mảnh vụn, phanh thây cắn nuốt.

Đại quân yêu ma và tộc Tà Ma khí tức có chút tương tự.

Nhưng lại là hai chủng tộc hoàn toàn khác nhau.

Quan hệ giống như yêu tộc và hung thú vậy.

Hung thú và bản thể yêu tộc, ngoại hình thì đều là hình dạng thú.

Nhưng hung thú linh trí thấp, phần lớn dựa vào thú tính.

Yêu tộc lại thông minh hơn người, biến hóa đa dạng.

Hai bên nếu xét ở cùng một cảnh giới, hung thú sẽ kém xa yêu thú cùng đẳng cấp.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Yêu ma và Tà Ma cũng như vậy.

Ở cùng một cảnh giới, yêu ma kém xa tộc Tà Ma cùng cảnh giới.

Huống hồ, tộc Tà Ma mà Lâm Tiêu thu phục, cảnh giới tu vi đã ở cái tầm có thể nghiền nát đám đại quân yêu ma này.

Thậm chí, còn có vài con Tà Ma Sinh Tử Cảnh, Lâm Tiêu ngại không dám thả ra.

Hắn lo là thả Tà Ma cấp độ này ra, chỉ riêng làn khí tức thôi cũng đủ khiến các chiến sĩ Hoa Hạ không chịu nổi rồi.

Cuộc chiến giữa yêu ma và Tà Ma còn chưa bắt đầu đã kết thúc rồi.

Bác cả Châu Hồng Phi nhìn mà ngớ người.

Các chiến sĩ Hoa Hạ cũng ngơ ngác.

Ngay cả mẹ hắn dù đã thông qua thần niệm ký ức, biết được con trai có loại thủ hạ Tà Ma này, cũng phải ngạc nhiên.

Thế này cũng quá mạnh rồi!

Có một đội quân thuộc hạ vô địch như này, ở trên Trái Đất này chính là điều mà mọi người đều mơ ước.

“Tuyết Bình, em đưa tiểu Tiêu nhanh chóng rời khỏi đây đi, thế lực kỳ lạ này đã không còn là thứ mà sức mạnh con người có thể ngăn chặn được rồi.” Bác cả đứng phía trước hai người, đè thấp giọng nói.

Lâm Tiêu cùng mẹ nhìn nhau một cái.

Ký ức mà hắn vừa dùng thần niệm truyền đạt qua, chỉ nhằm làm sáng tỏ thân phận của mình, thế cho nên đều là những quá khứ đơn giản, không hề bao gồm thông tin về Tà Ma hay thực lực tu vi của bản thân gì đó.

Tách!

Lâm Tiêu búng tay một cái.

Ngay sau đó, đám Tà Ma còn đang chia nhau xác của yêu ma để ăn trên chiến trường lập tức dừng mọi chuyện đang làm lại.

Thân hình của bọn chúng như bóng ma, nhoáng một cái, đồng loạt đứng trước mặt ba người Lâm Tiêu.

“Bái kiến chủ nhân.”

“Xin chủ nhân hãy ra chỉ thị tiếp theo!”

"Được rồi, tạm thời ở đây không có việc của các người nữa, quay về đi. "

Lâm Tiêu vừa nói vừa mở ra một vết nứt hư không bên cạnh. Đây là lối vào riêng của tháp Thiên Đạo.

Trong tích tắc, hàng ngàn yêu ma xếp thành một hàng rất có trật tự, nhanh chóng biến mất vào vết nứt, chỉ trong vài hơi thở, tất cả yêu ma đã vào trong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.