Chương trước
Chương sau
Tóm lại, cảm xúc khá phức tạp.

Bản thân đã làm gì trong mười ngày này chứ?

Lâm Tiêu muốn thử một lần nữa, cố gắng thu thập những viên mạ vàng Tuế Nguyệt này vào trong chiếc nhẫn trữ vật.

Đáng tiếc là không thể.

"Một mỏ vàng Tuế Nguyệt khổng lồ như vậy không thể lấy đi, cũng không thể khai thác." Lâm Tiêu tiếc nuối lắc đầu và nói nhỏ.

"Vậy thì chỉ có thể giải quyết tại chỗ thôi!"

Lâm Tiêu đã chọn một góc có mạ vàng Tuế Nguyệt và bắt đầu hấp thụ lực lượng. Tiểu Hoả, Tiểu Tháp và Tiểu Kiếm bay xung quanh Lâm Tiêu để bảo vệ hắn.

"Hơ hơ, chủ nhân lại có thể đốn ngộ lực lượng Tuế Nguyệt, vậy thì ba chúng ta đều có cơ hội tăng cảnh giới lên đạo khí chi thượng rồi. Đến lúc đó ta làm đại ca, các ngươi sẽ lần lượt làm lão nhị, lão tam, thấy thế nào?"

Sau khi Tiểu Hoả nhìn thấy chủ nhân của mình bắt đầu hấp thụ sức mạnh Tuế Nguyệt, nó đã truyền đạt suy nghĩ của mình cho hai đạo khí bên cạnh.

Sau khi nghe những lời này của Tiểu Hoả, thanh kiếm màu đen nhỏ rung lên không ngừng vì phấn khích.

Đạo khí chi thượng, đó là thứ chúng đều mơ ước. Thông thường mà nói, đạo khí không thể thăng cấp. Nhưng lần này chủ nhân nắm giữ lực lượng Tuế Nguyệt, mọi thứ đều từ không thể trở thành có thể.

Khi tháp Chân Long nghe thấy những gì Tiểu Hoả nói, nó quay thân lại và hướng về phía khác. Dường như có chút khinh thường, hoặc là hoài nghi.

Tiểu Hoả rất hài lòng với phản ứng của Tiểu Kiếm, cảm thấy sau này đạo khí này trở thành tiểu đệ của mình cũng không tồi. Còn phản ứng của tháp Chân Long khiến nó không hài lòng.

Tiểu Hoả biết rằng đối phương là tháp Chân Long và cũng cảm thấy thân phận thực sự của đối phương có thể không đơn giản như vậy. Nhưng ở chỗ chủ nhân, nó mới là kẻ có linh trí cao nhất.

Bất kể ngươi có thân phận gì, biết nói, biết giúp chủ nhân giải quyết vấn đề và làm hài lòng chủ nhân mới được.

Chính là giống như nó. Mặc dù nó vẫn chỉ là một chuẩn đạo khí, phẩm cấp không bằng thanh kiếm nhỏ màu đen và tháp Chân Long nhưng nó có tiềm năng phát triển cao và đầy linh tính.

Chủ nhân cũng đã đạt được một cái mỏ vàng Tuế Nguyệt, đến lúc đó lợi dụng lực lượng Tuế Nguyệt để thăng cấp nó thành đạo khí chỉ là chuyện đơn giản như một cái búng tay.

Hừ!

Cứ để tháp Chân Long đắc ý thêm một thời gian nữa.

Chờ đến lúc nó trở thành đạo khí, sau đó trở thành đạo khí khí chi thượng, nó nhất định sẽ khiến tháp Chân Long này trở đệ của đệ!

Ngay khi ba chí bảo đang suy nghĩ, tuần tra và bảo vệ xung quanh Lâm Tiêu.

Tại một góc của hang mỏ vàng Tuế Nguyệt, đột nhiên xuất hiện một đôi mắt to như đèn lồng phát ra ánh sáng màu đen.

Tiểu Hoả đang chém gió không ngừng thì dừng lại, dường như ngửi thấy một khí tức gì đó nguy hiểm.

“Này, các ngươi cảm thấy bầu không khí có gì đó không ổn sao?” Tiếu Hỏa điều khiển Xích Viêm Trường Kiếm nhìn chung quanh, ngữ khí tràn đầy cảnh giác.

Tháp Chân Long và thanh kiếm nhỏ màu đen lắc lư, ý là chúng không cảm nhận gì.

"Kỳ lạ! Ta cảm giác được một loại mùi giống như nguyên tố." Tiếu Hỏa cũng không buông lỏng cảnh giác,quan sát đến mọi ngóc ngách của mỏ vàng Tuế Nguyệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.