Xung quanh chúng có những dải mây xám đan xen, từ đó phát ra lực lượng Tuế Nguyệt nồng đậm.
Lâm Tiêu chỉ là tùy tiện hít một hơi, liền có thể cảm nhận được lực lượng Tuế Nguyệt trong cơ thể mình đang chậm rãi tăng lên.
"Hả?! Thật kỳ lạ, tại sao lực lượng Tuế Nguyệt ở đây lại ổn định như vậy? Căn bản không cần luyện hóa, có thể tự nhiên hấp thu ư!?" Lâm Tiêu kinh ngạc hỏi.
Phải biết rằng lực lượng Tuế Nguyệt hấp thụ từ những thiên tài địa bảo đó đầy sức đề kháng. Mỗi lần hấp thu, Lâm Tiêu đều cần luyện hóa nhưng ở đây, những lực lượng Tuế Nguyệt này dường như đã được thuần hóa, rất ngoan ngoãn.
Lâm Khiếu dễ dàng hấp thu từng tia khí lưu Tuế Nguyệt trong không khí vào trong cơ thể.
"Chủ nhân, bởi vì đây là mỏ vàng Tuế Nguyệt! Mỏ vàng Tuế Nguyệt chứa đựng lực lượng Tuế Nguyệt, là nơi ổn định, dễ dàng hấp thu và luyện hóa nhất."
"Vào thời cổ đại, đây là một nguyên liệu tuyệt vời để rèn luyện thể chất và luyện chế đạo khí. Một khối mạ vàng có kích thước bằng nắm tay rất có giá trị, có thể thu hút rất nhiều cường giả tranh giành nó."
"Với quy mô mỏ vàng Tuế Nguyệt này là... là...ngoài sức tưởng tượng!!!"
Xích Viêm Trường Kiếm dừng lại giữa không trung đang không ngừng rung lên.
Có thể thấy nội tâm Tiểu Hoả đã chấn động đến mức nào.
Lâm Tiêu nghe vậy thì ánh mắt sáng rực lên.
Một cục đá mạ vàng to bằng nắm tay thời cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522836/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.