Chương trước
Chương sau
"Lão cẩu, thánh nữ Dao Trì mang theo vài thiên kiêu Hoa Đỉnh chặn đường ta, muốn lấy khí vận của ta, bắt ta làm nô, sao lão cẩu ngươi không nói đi?"

"Chẳng lẽ, thần tộc Dao Trì ngươi chỉ cho giở thói ngang ngược, không cho phép người khác phản kháng sao?!" Lâm Tiêu ngay lập tức tức giận xông qua

Cơn giận này, hắn không thể chịu nổi.

Lúc này, ánh mắt mọi người lại thay đổi, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường và tức giận nhìn về phía lão giả tóc bạc.

Cắt đứt khí vận khiến người ta trở thành nô lệ.

Thần tộc Dao Trì thực sự được lắm!

"Chuyện này có gì kỳ lạ chứ? Làm nô lệ cho thần tộc Dao Trì ta, hiến tế khí vận là phúc phần của ngươi. Trên đời này, có rất nhiều người dù muốn cũng không được!" Ông lão tóc bạc đáp lại.

Khi mọi người nghe thấy những lời đó, sắc mặt của họ đều trở nên khó coi.

Trong mắt đại năng này, bọn họ có lẽ còn không bằng con kiến.

"Đừng nói nhảm nữa, lão cẩu, thánh nữ Dao Trì và các thiên kiêu Hoa Đỉnh khác đều ở trong tay ta."

"Ngươi giao ra một môn thần thông vô thượng, ta có thể thả một người ra, một tay giao người, một tay giao hàng."

"Miễn thương lượng!" Lâm Tiêu cũng trực tiếp ngả bài, lười phí lời với ông ta.

Một tay giao người, một tay giao hàng.

Hay là dùng Vô Thượng Thần Thông của Thần tộc Dao Trì tới đổi?

Tất cả mọi người đều kinh hãi nhìn Lâm Tiêu.

Cái ý này chỉ e là khắp thiên hạ cũng chỉ có Lâm Tiêu dám đưa ra thôi.

Quá ngông cuồng, quá trâu bò.

Ông lão tóc bạc nghe vậy, trong ánh mắt lộ ra vẻ hung dữ càng rõ ràng hơn.

Cái thứ con sâu cái kiến khiến người ta ngứa mắt này, mở miệng ra là gọi lão là lão cẩu.

Lại còn nói ra những lời ngông cuồng như vậy.

Lão ta sống ở Thần tộc Dao Trì lâu như vậy rồi, lần đầu tiên mới gặp kẻ ngông cuồng như vậy.

“Lâm Tiêu, ngươi chết chắc rồi!!!” Ông lão tóc bạc nói với giọng đầy tức giận.

“Ờm, ta đang đợi đây!” Lâm Tiêu đáp thẳng luôn.

Hắn nghĩ một lúc rồi lại tiếp tục nói: “Đừng để ta đợi lâu quá, nếu không, mấy người kia lỡ mà cụt chân cụt tay, hay thiếu một bộ phận nào đó thì không liên quan đến ta đâu nhé.”

“Nghe nói, huyết mạch Dao Trì là một thứ tốt, nếu đem mấy người đó luyện hóa và hấp thu toàn bộ, thì có phải là người ngoài cũng sẽ có được huyết mạch của Thần tộc Dao Trì không?”

Ông lão tóc bạc nghe thấy Lâm Tiêu lại dám có ý định nhắm vào huyết mạch Thần tộc của bọn họ, bỗng chốc tức đến không nhịn nổi.

Ông ta nâng tay phải lên, một cây trường thương màu đen u ám xuất hiện trên tay ông ta, lưỡi thương kia mang theo một sức mạnh ý cảnh cực kỳ mạnh mẽ, vượt lên trên vạn vật.

Lĩnh Vực Chi Lực.

Ánh mắt Lâm Tiêu sáng lên.

Đây là Lĩnh Vực Chi Lực của thương.

Chắc hẳn đây mới là tuyệt chiêu của lão cẩu này.

Trước đó đối phương dùng một chưởng khổng lồ màu đen, e chỉ là võ công thần thông thông thường mà lão tinh thông mà thôi.

“Một con kiến Toàn Đan, thật là nực cười!”

Ánh mắt ông lão tóc bạc sắc bén, tay vung lên một cái, trường thương mang theo uy lực của thần, đã lập tức xuyên tới.

Lâm Tiêu vô cùng chuyên tâm, vận chuyển Cửu U Trấn Ma Ấn trên người.

Sát Sinh Ý Cảnh hóa khải.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.