Chương trước
Chương sau
Pháp ấn kỳ lạ đó trực tiếp bị nghiền nhỏ thành tàn dư.

“Lão cẩu, cuối cùng ông cũng tới rồi!” Lâm Tiêu nhìn qua, lạnh lùng nói.

Chính ông ta đã ra tay, Lâm Tiêu vừa nhìn đã lập tức nhận ra.

Ông già tóc bạc này chính là thần niệm hư ảnh hình người Sinh Tử cảnh được thánh nữ của thần tộc Dao Trì triệu hồi ra vài ngày trước.

Vốn cho rằng tia thần niệm của đối phương đã quét sạch có thể che giấu trong một khoảng thời gian. Không ngờ mấy ngày sau ông ta đã phát hiện ra và tìm đến tận cửa.

Xem ra, thần niệm của Sinh Tử cảnh đại năng có chút đặc biệt.

Khi nào sẽ bắt một tên để nghiên cứu xem sao.

"Lâm Tiêu!!"

Khi kẻ thù gặp nhau, mắt đỏ ngầu.

Khi ông lão tóc bạc nhìn thấy Lâm Tiêu, sát khí trong mắt ông ta như sắp bắn ra.

Sáu thiên kiêu Hoá Đỉnh và thánh nữ của thần tộc bọn họ đã mất tích, có lẽ đã bị bắt đi rồi.

Lâm Tiêu này còn phá hủy một sợi thần niệm của ông ta.

Ít nhất phải mất một năm mới có thể tu bổ lại tia thần niệm này.

Nhưng cùng lúc này, sự tham lam mạnh mẽ vẫn còn ẩn giấu trong đôi mắt của ông già tóc bạc.

Trên người Lâm Tiêu này có một kiện chân linh đạo khí mà chắc chắn là cấp thượng phẩm.

Tuy rằng ông ta là Sinh Tử cảnh đại năng, nhưng cho tới lúc này ông ta cũng không có một kiện chân linh đạo khí thực sự thuộc về mình.

Đỉnh hình đạo khí hiện tại là mượn từ quản tộc để đề phòng lỡ như áp trận có thể dùng tới.

"Thả ra thánh nữ thần tộc Dao Trì và những người khác ra, bản tôn có thể cân nhắc tha cho các ngươi một con đường sống." Ông lão tóc bạc bình tĩnh nói, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng.

Vốn Phương tông chủ định nói vài lời nhưng khi nghe câu này, ông ta liền sững lại.

Không chỉ ông ta mà Mục lão, Cảnh lão, đệ tử Kiếm Ma tông cùng những người xem của thế lực khác cũng đều ngây người.

Lâm Tiêu này đã cướp thánh nữ và những người khác sao?

Chẳng trách!

Đúng vậy, một Sinh Tử đại năng sao có thể vô duyên vô cớ tìm người khác gây rắc rối chứ.

Thần tộc Dao Trì?!

Đại năng này là người của thần tộc Dao Trì, một chủng tộc có thực lực cực kỳ mạnh mẽ vào thời thượng cổ.

Ở thời kỳ đỉnh phong, hầu như không ai có thể trở thành đối thủ. Không ngờ cường giả như vậy còn có thể sống sót.

Phương tông chủ quay đầu lại, kinh ngạc nhìn Lâm Tiêu, không biết nên nói gì.

Mục lão bên cạnh trực tiếp truyền âm.

"Tiểu gia hỏa, ngươi được lắm! Vốn tưởng rằng ngươi là một khúc gỗ, không ngờ khúc gỗ này ẩn chứa bí mật, thật không thể tin được!"

"Thánh nữ?! Ngay cả thánh nữ cũng bắt đi rồi, còn thiếu nữ bên cạnh người thì sao đây??" Giọng của Mục lão tràn đầy sự chế giễu và kinh ngạc.

Nhìn ánh mắt của ông ta, e rằng trong đầu ông ta đã nghĩ ra một phiên bản Lâm Tiêu phong lưu rồi.

Lâm Tiêu phát hiện ra rằng mọi người xung quanh đều nhìn mình với ánh mắt kỳ lạ, hắn đột nhiên hiểu ra.

Chuyện này là sao chứ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.