Chương trước
Chương sau
Hắn vốn định giễu cợt vài câu, nhưng ai biết thái độ của đối phương lại thay đổi lớn như vậy.

Điều này khiến hắn nhất thời không biết trả lời thế nào.

"Đại nhân, đây là công thức luyện đan lục phẩm ta thu thập, xin đại nhân hãy nhận lấy." Hai tay Tả Cúng Phụng cầm một tấm ngọc giản, cung kính nói.

"Quên đi, ta cũng không thường xuyên luyện đan, ngươi đình trệ ở luyện đan sư lục phẩm đã lâu, đạo không sai, là tự thân ngươi có vấn đề, ngươi nên thay đổi tâm tính đi." Lâm Tiêu xua tay nói.

Thấy đối phương như vậy, hắn không có hứng thú tiếp tục so đo.

"Cảm ơn đại nhân đã chỉ điểm, ta sẽ thay đổi, bắt đầu từ hôm nay!! Nhưng xin hãy nhận công thức luyện đan này, nếu không ta sẽ cảm thấy bất an, e rằng sau này khó có thể tiếp tục luyện đan." Tả Cúng Phụng chân thành nói.

Thấy vậy, Lâm Tiêu cũng không thoái thác nữa. Hắn đưa tay lên, cầm lấy ngọc giản.

Cầm nó trong tay, ý niệm vừa động, hắn biết đó là loại công thức luyện đan gì.

Phong Hành đan, sau khi uống trong một khoảng thời gian ngắn có thể bùng nổ với tốc độ đáng kinh ngạc và thời gian kéo dài sẽ thay đổi phẩm chất.

Lâm Tiêu hơi nhướng mày. Đan dược này có thể, có thể coi là đan dược nhất định phải dùng khi hành tẩu thiên hạ.

Ở chỗ Kiều trưởng lão của Kiếm Ma Tông cũng có một loại đan dược tăng tốc độ tương tự, có điều phẩm cấp chỉ là tam tứ phẩm.

Đan dược phụ trợ lục phẩm giống như Phong Hành đan này rất hiếm gặp.

Thấy đối phương tha thứ và nhận công thức luyện đan, Tả Cúng Phụng mới thở phào nhẹ nhõm và từ từ đứng dậy.

Có điều ánh mắt nhìn Lâm Tiêu vừa kính sợ vừa khó tin.

Tuổi còn trẻ như vậy mà đã là luyện đan sư bát phẩm, vậy sư tôn dạy hắn luyện đan thì ở cấp bậc nào?!

Lẽ nào là... cửu phẩm??

Nhưng đây lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy luyện đan sư bát phẩm, chứ đừng nói là luyện đan sư cửu phẩm.

Thực sự chưa bao giờ nghe nói đến.

"Đại nhân, ta to gan dám hỏi một câu, sư tôn của ngài là ai?" Tả Cúng Phụng thận trọng hỏi.

"Ừm, sư tôn của ta... ông ấy không thích người khác hỏi tên của mình. Hơn nữa, gần đây sư tôn của ta có lẽ không ở vương triều Đại Ngụy, nói không chừng ông ấy đã đi vân du bốn biển rồi." Lâm Tiêu tìm bừa một lý do để nói.

Không thì sao chứ. Nói đây đều là bản thân lĩnh ngộ tạo nên sao?

Vậy thì có lẽ người khác sẽ không tin.

Vì vậy, tốt hơn hết là tạo ra một sư tôn không có thật, lừa gạt mọi người cũng được.

Quả nhiên, sau khi ba người Lạc tông chủ nghe những lời của Lâm Tiêu, họ đã tin 90% rồi. Điều này cực kỳ ăn khớp với suy đoán trong lòng họ.

Xem ra lai lịch của người này lớn hơn so với bọn họ tưởng tượng rất nhiều.

Tuyệt đối không được đắc tội với đối phương. Đây là lời cảnh báo của ba người họ đối với nội tâm của mình.

"Vậy thì, đại nhân, ngài có hứng thú muốn đến công hội luyện đan sư làm khách không? Sau khi bọn họ biết thực lực của ngài, họ nhất định sẽ thể hiện thành ý cao nhất." Tả Cúng Phụng nói.

Hắn ta là người đến từ công hội luyện đan sư. Nếu như thiếu niên trước mắt có thể gia nhập công hội thì thật sự là một chuyện vô cùng tuyệt vời.

“Không có hứng thú.” Lâm Tiêu không chút nghĩ ngợi mà từ chối.

"Khụ, vậy bất cứ khi nào đại nhân có hứng thú, hoặc nếu bạn có bất kỳ nhu cầu gì, ngài có thể đến công hội luyện đan sư bất cứ lúc nào. Lúc nào chúng tôi cũng hoan nghênh ngài."

"Đại nhân, đây là lệnh bài thân phận của ta, lúc nào ngài đến đưa nó ra là được."

Tả Cúng Phụng đưa lệnh bài bằng cả hai tay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.