Hắn bây giờ hận không thể tự tát mình một cái.
“Bốp!” một tiếng giòn tan vang lên.
Vương trưởng lão đứng lên đã tự đưa tay tát vào mặt mình.
“Lão Vương? Ngươi sao vậy?” Tả Cúng Phụng giật mình.
Lúc nãy ông cũng đâu đắc tội gì với thằng nhóc thần bí này đâu, sau lại tự tát như thế.
“Lão Tả, ngươi, ngươi nhìn kĩ chất lượng đan đi.” Lão Vương bộ dạng như vừa gặp ma, mặt bên phải đã sưng đỏ lên.
Vừa nhìn là biết cái tát lúc nãy không hề nhẹ.
“Hả?” Tả Cúng Phụng không hiểu, vội vã nhìn lại.
Vừa nhìn.
“Bốp!”
Tả Cúng Phụng đưa tay tát một cái vào mặt. Đau!
Ông ta không nằm mơ! Sau đó cả khuôn mặt trầm xuống không biết đang nghĩ gì.
Ông ta đánh chính mình không phải cảm thấy xấu hổ vì vừa nãy mình nói đối phương. Mà là vì vừa đưa mắt nhìn thì thấy tam quan của bản thân sụp đổ.
“Hai, hai viên Khí Đan Vụ Huyền Minh đan phá cảnh!!!” giọng ông ta lạc hẳn đi.
Lạc Hải Thành nhìn dáng vẻ kinh ngạc của hai vị luyện đan sư nhà mình, sau khi nghe cuộc trò chuyện của họ, ông ta không thể không tò mò nhìn sang đó.
Vừa nhìn sang, mắt ông ta mở to, giơ tay phải lên, chuẩn bị há hốc miệng.
Nhưng một khi ông ta nhận ra rằng mình là chủ của một tông, ông ta phải nhịn sự kinh ngạc này lại.
Dù sao thì cũng đã có 2 người kiểm chứng rồi. Ông ta thì thôi vậy.
Dù tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522476/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.