Lão nhân đứng đó nhưng lại như trung tâm trời đất, vạn vật lấy lão làm trung tâm mà xoay, lão nhân đứng ở đó, Tinh Hà cứ thế mà ảm đạm, tất cả mọi thứ như bị lão quy tụ lại một chỗ, từng sợi đại đạo xoay tròn người lão, vô cùng huyền ảo.
Nhìn lão nhân này, đám người Trần Quý Tân bỗng cúi đầu, cung kính nói:
- Đa tạ tiền bối cứu mạng...
Lão nhân phất tay, nói:
- Không phải ta cứu các ngươi, các ngươi không cần hướng ta cúi đầu.
Đám người Trần Quý Tân bỗng giật mình, khó hiểu nói ra:
- Không phải tiền bối cứu chúng ta, vậy là ai cứu?
Lão nhân thở nhẹ, hướng đến Dạ Ảnh nói ra:
- Cũng không ai cứu các ngươi, chỉ là công tử không muốn giết các ngươi mà thôi.
- Cái gì?
Trần Quý Tân giật mình, gã nhìn đến Dạ Ảnh, nhíu mày nói:
- Tiền bối có phải là đề cao hắn không, mặc dù chúng ta đúng là không phải đối thủ của hắn, nhưng tiền bối chính là...
Chưa kịp nói hết, đã thấy lão nhân phất tay áo, nói:
- Các ngươi thật cho rằng rằng công tử muốn giết các ngươi sao? Nếu hắn thật sự muốn giết các ngươi, cho dù là những lão bất tử kia cùng ra tay, cũng chỉ sợ không cứu được các ngươi.
Lão nhân lắc đầu, những người này chỉ nhìn bề ngoài đã muốn phán định một người, thật sự là quá sai lầm, đôi khi những kẻ khủng bố chân chính, chính là những kẻ bình thường nhất.
Đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-than/2331212/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.