Chương trước
Chương sau
Trần Hạo ngươi đây là có ý gì, "chẳng nhẽ ngươi có tật giật mình?'

- ata xem tên biến thái đó tám chín phần chính là ngươi!

Lâm Thiên vừa phẫn nộ vừa nói:

Tên đừng đằng sau liền lập tức phù hoạ nói:

- Đúng! Lão đại nói như thế ta liền nghĩ tới, hình bóng tên Trần Hạo này với tên trộn kia có thập phần giống nhau!

Trần Hạo thầm cười:

- Lâm Thiên thiếu gia đây nói xấu ta như vậy,ý muốn sao đây?

Lâm Thiên băng lãnh nở nụ cười đáp:

- muốn chứng minh ngươi trong sạch, thì hay để mọi người ở đây tới phòng của ngươi soát một hồi, nếu không ngươi hôm nay cũng khó thoát khỏi hiềm nghi!

Trần Hạo lạnh lùng đáp:

- Được thôi, vậy ta đành mời các vị cô nương và Hà lão sư làm chứng cho sự trong sạch này của ta.

Lập tức đoàn người liền kéo về phòng kí túc xá của Trần Hạo, sau một lúc hắn liền lấy chìa khoá ra mở cửa phòng,liền tự tin nói:

- mời mấy vị!

Ánh mắt Lâm Thiên có đôi phần sững lại, xem Trần Hạo một vẻ mặt tràn ngập sự tự tin, kiến trong lòng hắn có một dự cảm không lành.

Trần Hạo Trần giọng nói:

- Các ngươi nói muốn soát mà giờ lại đứng ở ngoài hết sao hả!

- Há chẳng lẽ mấy vị đây muốn lôi ta ra làm chò tiêu kiển chăng.

Nghe xong câu này Hà lão sư nhíu mày liền sai người vào soát phòng Trần Hạo.

Sau một lúc lâu có bốn thân ảnh đi ra nhìn Hà lão sư lắc đầu, biểu hiện cho sự không có gì tồn tại trong phòng hắn.

Sắc mặt tên Lâm Thiên Thập Phân Không tin, hắn liền xông thẳng vào quan sát xong quanh nhưng kì lạ thay đồ mà hắn ta để trên giường đã biến mất, vẻ mặt lúc này của hắn xanh hơn lá chuối.

Hành động hấp tấp này của hắn không hè thoát khỏi ánh mắt của Hà lão sư, lập tức ánh mắt lạnh lùng của Hà lão sư nhìn hắn nói:

- Nếu có người có ý, hoặc giám vu oan giá hoạ, ta nhất định sẽ khai trừ hắn!

Trần Hạo cười lạnh nói:

- Chư vị nếu đã nhìn thấy phòng của ta không có gì, chi bằng chúng ta soát thêm mấy cái phòng nữa cũng không sao đâu a!

- Ví dụ như vị bằng hưu Lâm thiên này đây ngay từ lúc đến đã luôn nhắm vào ta, làm ta cũng khá là thắng mắc chẳng hay không biết thứ đó có tồn tại Trong phòng của vị huynh đệ này hay không!

Nghe xong câu này vẻ mặt lâm thiên trắng bạch hẳn ra, hiển nhiên là hắn cũng nghĩ ra được chuyện gì!

Hà lão sư liền nhìn Lâm thiên nói:

- Ngay từ đầu Trần Hạo đã luôn cạnh ta, nên ta thấy những câu nói này rất hợp lý đó!

Lâm Thiên thấy sự bất. Bình liền nói:

- Nếu phòng của Trần Hạo đã là thuần khiết, vậy mọi người cũng lên về thôi!

- Trở về!

Trần Hạo cao gióng nói:

Nhìn vẻ mặt của Lâm Thiên lập tức Hoả Linh Nhi cảm nhận được sự khác thường liền hô:

- Chưa tim được trộm mà ngươi bảo bọn ta về! Xem ra Lâm Thiếu đây cũng không muốn chúng ta ghé thăm nhà nha!

Nghe được câu nói từ Hoả Linh Nhi phát ra lập tức vô vàn ánh mắt nhìn về phía Lâm Thiên,lập tức hắn cảm thấy sự việc càng đi càng xa liền nói:

- Đôi với mấy việc như này, võ viện nhất định sẽ không bỏ qua dễ dàng,nhưng giờ đã muộn.

- Tri bằng hãy để việc này cho võ viện sử lý.

Vẻ mặt Hảo Linh nhi không nói hai lời liền hô:

- Các chị em theo ta đi soát phòng tên Lâm thiên này, lập tức không để hắn thoát tội được.

Ngay lập tức đoàn người liền phi về phòng của Lâm Thiên, hiển nhiên trong đó có cả Trần Hạo, hà lão sư lúc này còn Phải mang cái tên Lâm thiên ý đi, đến nơi, Hoả linh nhi không nói nhiều lập tức phá của, khung cảnh trước mặt lập tức khiến mặt cô nổi lên tia máu.

- Một khung cảnh nội y con gái trải đầy ra sàn nhà, hơn thế cái loại mùi hương nó mang theo này, chỉ có thể là lấy lúc vẫn còn đang tắm.

Hoả Linh Nhi chú ý đến cái nội ý màu đỏ của mình lộ ra, giận dữ và xấu hổ không chiuh nổi, liền một cước đá lên người tên lâm thiên, tức giận nói:

- Ngươi tên biến thái này,ta nhất định phải báo viện trưởng khai trừ ngươi!

- Khai trừ,khai trừ!

Hầu hết thảy nữ sinh đều tức giận gọi lên, rất nhanh nam sinh cũng dồn dập tham dự vào trong nhất thời câu nói đó lan toả khắp cả Học viện.

Trần Hạo nghĩ chính lớn tiếng nói:

- Chư vi sự huynh, sư tỷ, học đệ sư muội, sự tình đến hiện nay đã rõ ràng, Lâm thiên không chỉ còn ăn cắp đồ nội y của các nữ sinh mà còn nhìn lén các nữ sinh tắm, quả thực chính là tội đáng muôn chết, thế như luật có luật pháp, quốc có quốc pháp, vậy lên cho dù chúng ta có hận hắn muốn chém hắn ra thành nhiều mảnh thì cũng phải để cho Hà lão sư người đang có mặt ở đây, hãy để cho người sử chí một cách công bằng.

- Công bằng, công bằng.

- Khai trừ, phế bỏ tu vi, khai trừ, phế bỏ tu vi.

Nhất thời tất cả học viên đều hô lên rõ. Ràng " sử chí công bằng, khai trừ,phế bỏ tu vi".



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.