Chương trước
Chương sau
Hà Lão Sư chưa kịp đi thù lập tức phía xa xa phát ra một âm thanh vang vong truyền đến:

- A, ta không có không phải ta!

Nghe được loại âm thanh này không trần trừ sát thần liền bảo người cận vệ lo cho tô nhược còn mình liền lập tức đi tới nơi phát ra âm thanh, lập tức thân thể lý vân tiêu lẫn Hà lão sư chợp mất.

Vài hơi thở sau họ đã xuốt hiện ở có phát ra âm thanh đó.

- A Hà lão sư, người mau mau cứu ta, mấy nữ nhân này họ họ đều điên cả rồi!

Nhìn tình hình trước mắt một đám nữ nhân tụ họp lại chủ để đánh một tên nam nhân, kiến lão sư có đôi phần nghi nhờ nhưng hắn vẫn chưa biết rõ liền quát:

- Tất cả đứng im hết cho ta, rốt cuộc là chuyện gì đã sảy ra?

- Ngươi, Hoả Linh Nhi đường đường là con gái của hoàng đế hoả quốc mà lại lôi theo một đấm nữ nhân đi đánh người!

Hoả Linh Nhi nghe vậy liền bực bội nói:

- Ta,hứ vậy người phải hỏi xem cái tên thối tha này hắn đã làm gì với bọn ta!

Ánh mắt Hà Lão sư lập tức nhìn trằm trằm vào tên nam nhân đc nằm trên nền đất khi, một ánh mắt băng lạnh.

- Ta không làm gì cả đội nhiên các người liền xuất hiện, rồi cứ bảo là ta lấy, nhưng ta có biết các ngươi đang nói việc gì đâu? vậy mà các ngươi lập tức lao vào đánh ta!

Ánh mắt Hoả Linh Nhi bỗng lộ ra sát khí:

- Ngươi cái tên khốn nạn này!

- Có Hà Lão Sư ở đây mà ngươi còn dám chối.

Ánh mắt Hà Lão Sư lập tức nghiệm trong lại quát:

- Thế rốt cuộc là hắn là trộm cái gì từ các ngươi!

Vẻ mặt đám nữ nhân bỗng đỏ bừng lên en thẹn nói:

- Hắn hắn cướp nội y của bọn ta!

Vẻ mặt Hà lão sư nghiêm trọng hẳn lên:

- trộm nội y, hứ có việc này sao? Vậy là ngươi trộm!

Vẻ mặt nam thanh niên đen lại cầu khẩn nói:

- Ta nói,ta không có lấy rồi mà, các ngươi đem chứng cứ ra cho ta xem đi,không có chứng cứ mà cứ. đổ cho ta là sao?!

Ngay lúc này đột nhiên tên Lâm Thiên từ đâu đi đến, hắn liền nói:

- Nếu đã là trộm nội y thì nam nhân tường hay để trong phòng hơn nữa với số lượng đông đảo nữ nhân như vậy số lượng trắc trắc không ít.

Ánh mắt hắn đột nhiên nhìn qua phía Trần Hạo.

- A đây không phải là Trần Hạo tên biến thái nhất nhìn cái võ viện này A!

Ngay lập tức vạn sự chú ý đều hứng về Trân Hạo, hắn tuy hơi nhạc nhiên như cũng lập tức phản bát:

- Ta tuy có thể nhìn trộm các ngươi tắm, nhưng loại hành vi đê tiện như này vốn ta không thể làm như nữa các ngươi vốn biết ta có thực lực gì, làm sao mà ta có thể...

Chưa đợi Trần Hạo nói hết tên Lâm thiên lập tức xen vào, cùng với vẻ mặt đắc thắng:

- Muốn biết ngươi có làm hay không rất đơn giản giờ ngươi chỉ cần cho bọn ta vào xoát phòng của ngươi là xong thôi.

Nhất thời tất cả mọi người đều sôi sục, không ngớt, nhất là đám nữ nhân kia, bắt đầu mồm năm miệng mười hô lên.

- Đúng, lục xoát lục xoát!

Những câu nói đều tỏ rõ ra khí thế áp đảo, ngay lập tức sán thần phải lấy lại sự trật tự.

- Tất cả im miệng, nếu chuyện đã như này vậy thì cứ soát từng phòng một đi trước hết nếu các ngươi đã nghi là Trần Hạo vậy về phòng hắn trước.

Trần Hạo lập tức thấy kì quặc nói:

- Nhiều nữ học viên mất đồ như vậy, này liên quan gì đến tên lâm thiên nhà ngươi.

- Hơn thế sao ngươi mới đến lại có thể biết rõ việc mà lại vô khống cho ta như vậy!

- Liệu có phải chính Lâm Thiên người là người ăn trộm xong đổ lỗ cho ta.

- Hả A đúng đó đúng đó, sao hắn lại biết rõ như vậy!

Đột nhiên hết thảy học sinh nữ đều đổ ánh nhìn vè phía Lâm Thiên, cáu con cháu thế gia thường ngày còn không phan tâm nữ sắc sao này lại kì quặc như vậy.

Lâm Thiên sững sờ, nghẹn lời nói:

- Này,này ta...

Bên cạnh một tên tiểu tử nhanh chí nói:

- Lão đại là xem tình cảnh này thấy khó chịu, muốn sử lý cái tên bại hoại không đáng làm nam nhi này.

- Đúng, ta là muốn sử lý hắn lúc nãy ta đến đây thấy một hình bóng mập mờ chạy về phí khu rừng này, xong liền gặp các ngươi a.

Lâm Thiên bỗng nhiên khí thế hẳn Lên:

- Thân là một nam nhi ta có nghĩa vụ phải sử lý nhưng tên đâm tặc như thế này.

Trần Hạo bỗng dưng bừng tỉnh:

- Ồ vậy ha, vậy cho hỏi nãy có ai nhìn thấy kẻ khả khi nào chạy về phía này a!

- Chẳng lẽ là ta sao, làm ta làm sao?

Tên tiểu tử cơ trí kia lại lập tức lên tiếng:

- rõ dàng là hồi nãy bọn ta thấy hình bóng ai đó từ phòng của ngươi đi ra trông rất khả nghi, vậy lên bọn ta mới nghĩ là ngươi, giờ bọn ta muốn soát phòng ngươi, chả nhẽ ngươi lại không đồng ý!

Trần Hạo cười nhạt nói:

- không ý kiến a, chỉ là kì quát kẻ trộm một thân đều là hương nữ nhi đồ nữ nhi vậy mà lại để hai ngươi nhìn thấy mà không phải nữ nhi a, hơn nữ sao các ngươi không dẫn người đi bắt a,mà còn tìm tới bọn ta! đúng là kì quặc a.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.