Chương trước
Chương sau
Để sắp mặt của mọi người đại biến là, âm thanh này không ngờ là từ miêng Lâm Thiên phát ra, bởi thời khắc này hắn đang năm ôm tiểu kê kê của mình, vì lẽ đó không ai biết chuyện gì vừa sảy ra. Chỉ nhìn thấy thân thể của Lâm Thiên đang run rẩy kịch liệt.

- Lâm Thiên hắn vậy!

Theo tiếng la của người xung quanh, Lâm Thiên rốt cuộc cũng đã rần rần ngửa mặt lên, hai tay run rẩy ôm tiêu kê kê của chính mình, ở trên đất,trong miệng không ngừng phát ra những âm thanh kêu thảm thiết, như heo bị làm thịt.

Lúc này mọi người mới nhìn thấy Trần Hạo Chậm rãi thả chân phải xuống, nguyên lai là do hắn Trần hạo đã đá một cước vào hạ bộ của Lâm Thiên...

Mọi ánh mắt sợ hãi của mọi người, Trần hạo bỗng dưng mở miệng. Nói:

- Ngay lúc ấy biết bao các nam sinh phải rùng mình trước thủ đoạn này của hắn.

- Các ngươi đều nhìn thấy đó, hắn đột nhiên lao về phía ta tấn công nhưng ta chẳng phản ứng kịp chỉ có thể nhấc đầu gối chân phải lên mà thôi, ai ngờ đâu hắn lại lao vào đúng chỗ đó, hazz thật xui xẻo.

- Tiểu tử này đủ tần nhẫn a! Nhưng cái loại công võ mồm này đúng là mặt dày mà!

Á đây ta không phải.. Sẽ tuyệt hậu đó.chứ!

Lâm Thiên khóc thét ôm đũng quần,ở trên đấy thống khổ lăn lộn trong tay bỗng nhiên hiện máu tươi.

Một thứ chất lỏng màu đỏ sề sệt chảy ra.

Hắn liền chạy nhảy tưng tưng một mạnh đi vào tròng của lão sư để trị thương.

- Trần Hạo, ngươi thật quá ác độc rồi lại dùng chiêu số nham hiểm như vậy để đôi phó đồng học.

- Các ngươi đừng có đổ tội cho ta.

- rõ dàng là hắn ta tự lao vào đầu gối của ta, ai cũng có thể nhìn thấy, chính là hắn đụng tới ít nhất cũng có hơn ba mươi vị đồng học ở đây làm chứng cho ta.

- Ngươi....

Mọi người ở đây đều biết bất kể nói gì thì hắn cũng luôn có thể phản lại riêng câu vừa rồi là đủ để kiến hắn trong sạch.

"Giờ mà đi bảo một tên chx tới luyện khi nhin tầng đánh cho luyện gân thất tầng bị thua thê thảm thì ai mà tin chứ?"

- Trần Hạo vỗ vai Hồng Tuấn xong đó liền rời đi.

Hazz cái thân thể này mới vận động một tý mà đã muốn rã rồi ra luôn rồi, nãy khi vận công.

Cái thân thể này vậy mà lại có mấy đoạn gần mạch bị đứt hơn thế hình như còn có thể chất vạn cổ chưa được kích hoạt.

Việc kích hoạt cái thể chất khát máu vạn cổ này thì bất buộc phải từ sát sinh mà kính hoạt việc này tốn rất nhiều thời gian.

Việc trước mắt ta phải đi tới luyện đan công hội một chuyến.

Phải ngay lập tức chữa trị cho cái thân thể này!

Tại thời điểm sân học viện ầm ĩ. Trần Hạo đã đi vào đường phố của thu dô hoả quốc.

Sau khi hắn thức tỉnh ký ức, lực lượng linh hồn cũng nhờ vậy mà chậm chậm khôi phục lại đầu tiên là về mặt cường độ thần thức, rất nhanh ở trên thân thể mình cẩn thận kiểm tra ra thần thức.

Hắn ngẩng đầu lên,liếc mắt nhìn nghĩ kiến chúc như ẩn như hiện cao vót, nhanh chân hướng về phía luyện đan công hội.

- Nơi này tuy là hạ vực nhưng trắc hẳn công hội luyện đan sư vẫn có nhưng thứ ta cần,mong là nó sẽ có trong công hội luyện đan sư, nếu như có thể tìm được thì thân thể này sẽ không còn trở ngại gì nữa để.

Công hội luyện đan một thế lực phân bói toàn bộ đại lục vô luôn là ở đâu có có thể hưởng những địa vị cao nhất từ kiến trúc đến con người.

Trần Hạo ngẩng đầu nhìn công hội luyện đan, tuy tháp trước mắt so với cấp độ của hắn trước kia quả thực là không nào so sánh, nó thực sụ kém quá nhiều. Tuy vậy nó vẫn đem lại co hắn một cảm giác quen thuộc.

Trước tháp một khối bảo thạch khắc trên mấy chữ " công hội luyện đan sư " phân bôn hoả quốc.

Tấm bia bảo thạch vốn đã làm từ rất lâu nhưng nhìn nó vẫn rất là mới, trắc là do trận pháp kết tinh ở phía dưới, dùng linh kí trời đất để nối dưỡng bảo thạch.

Viên bảo thạch này trắc cũng là một tậm của bảo hộ trận pháp nếu có ai công kích vào nó thì sẽ pháp ra màn bảo hộ đến cả Tu Sĩ Nguyên Anh cũng khó mà công phá.

Trần Hạo thuận lợi đi vào bên trong phòng khác rộng rãi so với bên ngoài nhìn qua thì bên trong quả thực là rộng hơn rất nhiều, người nhộn nhịp, cũng náo nhiệt thật giống với hội chợ.

- Hoan nghênh đi tới Công Hội Luyện Dan!

Một thanh âm dễ nghe truyền đến,iền nhìn thấy hoa mắt.

Nhã Phi mỹ nữ ăn mặc thời thượng lộ ra nụ cười vui vẻ.

- Có gì có thể giúp cho người sao? Thưa tiểu tiên sinh.

Đây là người phục vụ mà mỗi công hội Luyên Đan Nào đều phải có, chuyên tiếp đón khách mời, trước kia khi đi công hội những người phục vị đều cúng kính, dáng dấp tùy ý ôn hoà như vậy rất nhiều năm chưa thấy, Trần hạo cười nhạt nói:

- Ta muốn tìm một số dược liệu ngươi có thể lấy được không.

- " xin hỏi công thử có phải là học đồ luyện đan Hay là Luyện Đan sư thế ạ "

- Ta không phải học đồ cũng chưa phải là luyện đan sư.

- xin thứ nỗi cho tiểu tỳ không thể lấy dược liệu cho ngài được, vì quy đinh ở đây là chỉ có học đồ luyện đan hoặc luyện đan sư mới có thể lấy dược liệu ạ



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.