“Cảm ơn Tiểu Ly miêu!”, Trần Mộc nhìn sang Xích Đồng Thiên Lân, cười nói.
“Đã bảo ta là Kỳ Lân rồi mà!”, Xích Đồng Thiên Lân cười khổ nói.
Nhưng nó không muốn cãi nhau với Trần Mộc nữa, dùng móng kéo ra một vết nứt trên không trung, Bách Mộc Giới bắt đầu vặn vẹo.
“Mong sẽ nhanh chóng gặp nhau lần nữa, đừng để ta thất vọng!”, Xích Đồng Thiên Lân cười nói.
“Được!”, Trần Mộc cười đáp.
Không gian trước mặt cũng dần méo mó, vỡ nát, mà cơ thể của Trần Mộc cũng từ từ biến mất khỏi Bách Mộc Giới.
Khi Trần Mộc mở mắt lần nữa thì hắn đã về lại căn phòng.
Cốc cốc!
Lúc này, một tiếng đập cửa vang lên bên ngoài: “Trần thiếu hiệp, đã ngủ chưa?”
Hư Không pháp điển trong lòng bàn tay Trần Mộc biến thành tia sáng, chui vào trong cơ thể Trần Mộc rồi biến mất.
Làm xong tất cả, Trần Mộc mới xuống giường, thản nhiên nói: “Vào đi!”
Cửa bị đẩy ra, là quản gia của phủ thành chủ, đối phương cười ha hả tiến vào: “Trần thiếu hiệp, tiểu nhân có quấy rầy thiếu hiếp nghỉ ngơi không?”
“Chuyện gì?”, Trần Mộc nhìn ông ta, lãnh đạm nói.
Quản gia nở nụ cười nịnh nọt, khom lưng nói: “Thành chủ cảm thấy Trần thiếu hiệp đến thành chúng ta phải bôn ba mệt nhọc nên đã tổ chức bữa tiệc chiêu đãi để thiếu hiệp thư giãn một chút!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408132/chuong-559.html