Buổi tối!
Trần Mộc và Tiểu Hoàn ở lại phủ thành chủ, hai người ở phòng riêng.
Trên giường, Trần Mộc ngồi xếp bằng, không tu luyện mà hắn chỉ nhắm mắt, ngồi im như thế hai canh giờ.
Trong hai canh giờ này, hơi thở của Trần Mộc dần trở nên yếu ớt, vô cùng bí ẩn, hắn như lão tăng ngồi thiền, không thể nhìn ra bất cứ xao động nào.
Quanh thân hắn không có tia linh lực nào, ngược lại là ý cảnh đại đạo nào đó đang lượn lờ, ý cảnh này làm cho hắn và môi trường xung quanh hoà làm một, không hề có cảm giác tồn tại.
Tâm cảnh của hắn chính thức đạt tới mức độ như nước lặn, Trần Mộc mới mở mắt, con ngươi thâm thuý như dòng suối trong, sạch sẽ trong vắt, không có bất cứ tạp niệm.
Làm xong tất cả, Trần Mộc mới từ từ mở bàn tay ra, lòng suy nghĩ, một pháp điển có hào quang pháp tắc xuất hiện trong tay hắn.
Hắn vận chuyển linh lục, truyền hết vào trong pháp điển, tiếp theo, hắn mở pháp điển tới trang thứ ba, một luồng sáng bao phủ toàn thân, hắn cũng biến mất khỏi căn phòng.
Khi Trần Mộc mở mắt lần nữa, hắn đã ở trong một khu rừng yên tĩnh cổ xưa, cây cối sum suê, trên không có một tấm lưới màu xanh lục, ánh sáng mờ ảo, nhiệt độ cực thấp.
“Đây là thế giới trong trang thứ ba của Hư Không pháp điển sao?”, Trần Mộc thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408131/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.