Hào quang tan đi, một bóng thanh niên thê thảm xuất hiện trước người Tần Như Nguyệt.
“Hứa sư huynh!”, phần đông đệ tử Thất Huyền Tông đều run rẩy, đồng tử co rút, phát ra từng tiếng gọi bi ai.
“Như Nguyệt, chạy mau!”, Hứa Hướng Thạc vươn tay túm chặt Thái Cổ Ma Kiếm, dù sát khí của nó đã ăn mòn máu của hắn ta thì hắn ta vẫn không để ý.
Ánh mắt Tần Như Nguyệt lạnh lùng nhìn thoáng qua Hứa Hướng Thạc, trong lòng tàn nhẫn, tay ngọc giơ lên, chưởng bay cơ thể Hứa Hướng Thạc về phía Trần Mộc.
Thấy vậy, một tay Trần Mộc vươn tới, bóp lấy cổ họng Hứa Hướng Thạc.
Mà trước mắt, Tần Như Nguyệt đã dùng linh lực thoát đi xa.
Thấy vậy, Trần Mộc lắc đầu, hắn nhìn Hứa Hướng Thạc chỉ còn hơi tàn trước mặt: “Ngươi si tình như vậy, nhưng đáng tiếc ngươi lại trao tình cảm cho một con ả máu lạnh đáng khinh, không đáng!”
Hứa Hướng Thạc xả thân chắn kiếm cho Tần Như Nguyệt, cuối cùng Tần Như Nguyệt lại coi Hứa Hướng Thạc như cái thuẫn người mà ném ra để tranh thủ thêm vài giây chạy trốn.
Ả đàn bà này đúng là máu lạnh tới mức khiến người ta nổi giận.
Hứa Hướng Thạc cười: “Ta thích nàng nên không quan tâm tới cách làm của nàng!”
“Đúng là đáng buồn!”, Trần Mộc lắc đầu, hắn kinh hãi vì sự máu lạnh của Tần Như Nguyệt, đồng thời cũng đáng tiếc vì sự si
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408112/chuong-539.html