“Điều này sao có thể xảy ra! Trời ơi, Thiên Tùng Vân Kiếm của ta... bị nuốt?”, Trần Mộc trợn to hai mắt, khó tin nhìn cảnh này.
Dù là hiểu biết về gương Thiên Ma Long thì Hoàng Côn cũng không khỏi giật mình, thậm chí quên luôn việc chạy trốn, ánh mắt đờ đẫn nhìn tấm gương, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.
Hắn ta không nhớ là trong lịch sử của Thiên Ma Cung có ghi chép lại là gương Thiên Ma Long có năng lực cắn nuốt đồ vật khác mà!
Chẳng lẽ gương Thiên Ma Long này đã xảy ra biến dị?
Rầm rầm!
Sau khi Thiên Tùng Vân Kiếm chui vào trong gương, những đường vân cổ xưa lại loé lên, toả ra ánh sáng chói mắt.
Bất chợt, trên thân gương Thiên Ma Long bắt đầu vặn vẹo, hình dáng bắt đầu thay đổi, khi thì biến thành thanh kiếm to mười trượng, khi lại biến thành ma kính.
Trong lúc biến dạng thì hình dáng nhiều lần thay đổi.
Sức mạnh hung thần vẫn tràn ra cũng như đã bị trấn áp, hoàn toàn không còn dấu hiệu sắp nổ.
“Chuyện này... chuyện này...”
Trần Mộc thấy vậy, trong lòng nảy ra một ý nghĩ mà chính hắn cũng không thể tin nổi.
Hắn ý thức được gì đó!
Không phải gương Thiên Ma Long cắn nuốt Thiên Tùng Vân Kiếm...
Mà là Thiên Tùng Vân Kiếm xâm chiếm gương Thiên Ma Long.
Rốt cuộc Thiên Tùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407989/chuong-416.html