Cuối cùng, Dương Khoan thậm chí còn chưa kịp định thần lại thì móng rồng khổng lồ đó đã kẹp chặt lấy đầu hắn với tốc độ ánh sáng nhanh khủng khiếp.
"Đừng... đừng mà... ta là trưởng lão gia tộc họ Dương, nếu ngươi dám động đến ta thì ngươi chắc chắn sẽ chết thê thảm đấy!"
Dương Khoan co rúm người lại, nhìn thấy móng rồng khổng lồ khó đỡ đang xuất hiện trước mặt, sắc mặt hắn ta lộ rõ vẻ sợ hãi.
Nhưng Trần Mộc không mảy may bận tâm tới lời đe doạ của hắn ta, nắm chặt bàn tay điều khiển móng rồng, và rồi đầu Dương Khoan nát tan, máu tươi văng tung toé!
Phịch.
Tiếng nổ vang lên, tiếng gió rít rền vang, mang theo mùi máu tanh tràn ngập khắp hành lang này.
Mùi máu tanh tràn ngập khắp không gian, khiến tim của tất cả mọi người phấn khích đập thình thịch!
Tên nhóc này mới mười bảy tuổi mà đã ra tay ghê gớm vậy!
Đối thủ trước mặt có gia cảnh như thế nào thì hắn cũng không thèm quan tâm, là người của gia tộc họ Dương thì đã sao chứ?
Đến cuối cùng cũng tan xác mà thôi!
Ở phía xa, Dương Hổ chợt sững người, nhìn đống xác vỡ vụn dưới đất, hắn ta tức đỏ mặt tía tai, cơn phẫn nộ dâng đến cực điểm, gầm gừ nói: "Tên khốn nhà ngươi!"
"Đến lượt ngươi rồi!", Trần Mộc ngẩng đầu lên, không bận tâm tới cơn thịnh nộ của Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407963/chuong-390.html