Tiêu Thời Vũ thở dài, khua tay nói: "Đi đi, nhưng những lúc Kiếm Vũ Các cần, hi vọng con có thể đến!"
"Sư phụ, người yên tâm, Kiếm Vũ Các vẫn mãi là nhà của con, bất kỳ ai dám huỷ diệt Kiếm Vũ Các, con nhất định sẽ không tha thứ cho kẻ đó!", Tần Như Nguyệt giõng dạc đáp lời.
"Vậy thì tốt!", Tiêu Thời Vũ khẽ gật đầu.
Sau đó, Tần Như Nguyệt đứng dậy, quay đầu rời khỏi Kiếm Vũ Các.
. . .
Tại tổng bộ Đan Lâu.
Khi Lâm Triều Ca quay trở lại lần nữa, nhìn các cung điện lớn trống vắng hồi lâu, trong lòng không khỏi có nhiều suy tư.
Hiện tại, để tránh bị liên luỵ, Lâm Triều Ca đã đưa đám Liễu Thanh Hân và Đàm Tùng rời khỏi nơi đây.
Hắn có một người bạn tốt ở môn phái Thiên Ảnh, may có sự giúp đỡ của hắn ta mà Lâm Triều Ca mới có thể đưa đám Liễu Thanh Hân và Đàm Tùng thuận lợi gia nhập môn phái Thiên Ảnh để tu luyện.
Bởi vì hắn biết hiện tại Đan Lâu không còn là chốn phù hợp với những thanh niên trẻ tuổi này nữa, hơn nữa nếu còn ở lại Ninh Quốc, rất có thể sẽ bị hoàng đế báo thù vì chuyện của Trần Mộc trước đây.
"Haiz!”, Lâm Triều Ca thở dài.
Trước đây có Tôn Béo và Đàm Tùng hay bày trò nên Đan Lâu lúc nào cũng náo nhiệt vui vẻ.
Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407830/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.