"Thú bảo vệ?"
Trần Phong hơi run lên.
"Ngươi ở nơi này bao lâu rồi?" Trần Phong hỏi.
Xích Đồng Thiên Lân khẽ lắc đầu: "Không nhớ nữa, từ sau khi chủ nhân rời đi, ta vẫn ở trong cuốn Hư Không pháp điển này, đương nhiên, ngươi không phải là người đầu tiên tiến vào Hư Không pháp điển, trước kia cũng có rất nhiều người bước vào nơi này rồi!"
"Vậy những người từng tiến vào Hư Không pháp điển đi đâu rồi?" Trần Phong hỏi.
"Chết rồi, đều chết cả rồi!" Xích Đồng Thiên Lân nói.
Trần Phong trầm mặc, hắn mơ hồ cảm thấy, cuốn Hư Không pháp điển này giống như một củ khoai lang nóng bỏng tay.
Xích Đồng Thiên Lân ngước mắt lên, nhìn về phía Trần Phong, sắc mặt nó dần trở nên nặng nề: "Nhóc à, chuyện của ngươi ta đều biết cả, có thể lấy được Hư Không pháp điển cũng là nhờ bản lĩnh của ngươi! Nhưng mà ta khuyên ngươi một câu, Hư Không pháp điển không dễ cầm như vậy, ngươi đã lấy được truyền thừa của Hư Không đại đế, có nghĩa là ngươi phải đảm đương được trách nhiệm của ngài ấy!"
"Trách nhiệm gì?" Trần Phong nhíu mày.
Xích Đồng Thiên Lân giả vờ thần bí nói: "Sau này ngươi sẽ biết!"
Nói xong, nó vung móng vuốt lên, hồ nước vốn đang lăn tăn sóng, bỗng nhiên lại sóng lớn mãnh liệt, một vòng xoáy lớn xuất hiện ngay chính giữa hồ.
Trần Phong nhìn thấy rõ ràng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3407815/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.