🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chỉ thấy Minh Uyên Dạ vương từ trong tay áo lấy ra một kiện huyết tháp cao ba tấc. Mặt ngoài huyết tháp bao phủ một tầng sương máu đậm đặc như được ngâm trong máu, tản ra một cỗ khí tức vô cùng tà ác. 

 "Vô Gian Phù Đồ Tháp!" 

 Trên tường thành, Tô Lăng Hạo kinh hô một tiếng, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ. 

 Một vài lão giả có lịch duyệt trông thấy kiện huyết tháp kia,từng người mặt đều không còn chút máu. 

 Vô Gian Phù Đồ Tháp trên đại lục có hung danh hiển hách không ai không biết. Bởi vì vật này chính là một kiện đại sát khí trong tay Thiên Dạ thần điện điện chủ, đã từng nhiễm qua máu không biết bao nhiêu vị Chí Tôn vương. 

 "Minh Uyên Dạ vương thế mà mang theo Vô Gian Phù Đồ Tháp đến đây, Tịch công tử nguy rồi." 

 "Vô Gian Phù Đồ Tháp đã mấy trăm năm chưa xuất thế, Tịch công tử quả nhiên có năng lực khiến Thiên Dạ thần điện điện chủ phải để bụng như vậy." 

 Tô Hàm Hương đứng trong đám người, trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch. Vô Gian Phù Đồ Tháp chính là đại biểu cho Thiên Dạ điện chủ, Tịch công tử hắn có thể vượt qua kiếp nạn này sao? 

 "Tịch Thiên Dạ, là địch của Thiên Dạ thần điện sẽ không có kết quả tốt." 

 Phía trên dãy núi, Minh Uyên Dạ vương cầm trong tay Vô Gian Phù Đồ Tháp, sắc mặt nghiêm túc vô cùng. Hắn lật tay ném Vô Gian Phù Đồ Tháp về phía Tịch Thiên Dạ. 

 Oanh! 

 Vô Gian Phù Đồ Tháp kịch liệt biến lớn, trong khoảnh khắc đã biến lớn như ngọn núi, từ trên bầu trời bay về phía Tịch Thiên Dạ, thanh thế vô cùng to lớn. 

 Chỉ thấy không gian bên dưới huyết sắc cự tháp từng tầng vỡ vụn, không gian trong phương viên ngàn trượng hóa thành màu đen tựa như chân không. 

 Đổi thành Chí Tôn vương bình thường sợ là chỉ một kích này sẽ theo hư không vỡ vụn hóa thành tro tàn. 

 Nhưng thân thể Tịch Thiên Dạ mạnh mẽ, đứng trong không gian đen kịt cứng rắn chống đỡ lực lượng thái sơn áp đỉnh 

 Bạch cốt cự nhân tiến lên trước một bước, vung cự chùy đánh tới Vô Gian Phù Đồ Tháp, ý đồ trợ giúp Tịch Thiên Dạ chống đỡ một kích này. 

 Nhưng Vô Gian Phù Đồ Tháp chẳng qua chỉ là chấn động nhẹ nhàng đã đẩy bạch cốt cự nhân lui bảy tám bước. 

 Bạch cốt cự nhân giao thủ cùng Minh Uyên Dạ vương mà không phân biệt cao thấp, vậy mà bị một kiện huyết tháp chế trụ. 

 Trên Vô Gian Phù Đồ Tháp có một cỗ lực lượng của Thiên Dạ điện chủ vô cùng đáng sợ. 

 Sắc mặt Tịch Thiên Dạ trầm lãnh, đương nhiên sẽ không để Vô Gian Phù Đồ Tháp rơi xuống, bằng không cho dù thân thể của hắn mạnh hơn nữa cũng không chịu nổi. 

 Hắn phất một bên ống tay áo, hai đạo quang mang một đỏ một lam từ trong ống tay áo của hắn bay ra, chính là Hàn Phách Cực Quang Tráo cùng Huyền Thiên Ly Hỏa lô. 

 Bởi vì tu vi Tịch Thiên Dạ không ngừng tăng trưởng cho nên hai kiện trọng bảo do bản nguyên đại thế giới luyện chế thành cũng càng thêm mạnh mẽ. 

 Chỉ thấy Huyền Thiên Ly Hỏa lô cùng Hàn Phách Cực Quang Tráo hóa thành âm dương lưỡng nghi trận nhãn lăng không tạo thành âm dương lưỡng nghi luân hồi trận, một tấm luân hồi võng thế trận đồ sinh sôi không ngừng, xuất hiện phía dưới Vô Gian Phù Đồ Tháp kéo toà tháp đang hạ xuống lại 

 Bạch cốt cự nhân lần nữa tiến lên phía trước, nhân cơ hội này toàn lực ra tay, thi triển ra Ngưu Ma Hồn Thiên Chùy. 

 Ầm ầm! thanh âm thật lớn vang lên 

 Vô Gian Phù Đồ Tháp cùng Minh Uyên Dạ vương đều bị chấn lui trở về. 

 Minh Uyên Dạ vương sắc mặt trắng bệch, khóe môi tràn ra vết máu. Không ngờ rằng Tịch Thiên Dạ chỉ có một tay như thế vẻn vẹn dựa vào một bức trận đồ đã hóa giải lực lượng súc tích bên trong Vô Gian Phù Đồ Tháp. 

 "Càn rỡ!" 

 Bỗng nhiên bên trong Vô Gian Phù Đồ Tháp vang lên một đạo thanh âm vô cùng uy nghiêm như là một vị Vương Giả bị khiêu khích. 

 Vù! 

 Chỉ thấy bên trong Vô Gian Phù Đồ Tháp sáng lên một đoàn hắc quang, đoàn hắc quang kia vô cùng loá mắt che phủ cả mặt trời, tựa như trong Vĩnh Dạ. 

 "Tiểu bối ngu xuẩn dám đối nghịch với bản tọa, chết!" 

 Một thân ảnh hư ảo từ trong Vĩnh Dạ bóng tối ngưng tụ thành một người trung niên, mặc dù không có thực thể nhưng vẫn tản ra vô tận uy nghiêm, giống như toàn bộ thiên địa đều phải thần phục dưới chân hắn. 

 "Linh hồn phân thân." 

 Tịch Thiên Dạ hơi kinh ngạc nói. 

 Bên trong Vô Gian Phù Đồ Tháp vậy mà còn cất giấu một linh hồn phân thân, nếu như hắn đoán không sai thì đạo linh hồn đó hẳn là thuộc về vị điện chủ Thiên Dạ thần điện kia. 

 "Điện chủ đại nhân, thuộc hạ không có năng lực." 

 Quả nhiên sau khi đạo linh hồn phân thân kia xuất hiện, Minh Uyên Dạ vương lập tức khom mình hành lễ, biểu lộ cung kính tới cực điểm, trong mắt là sự cuồng nhiệt cùng kính sợ. 

 Đôi mắt uy nghiêm của Thiên Dạ điện chủ nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, lạnh lùng thốt: 

 "Người trẻ tuổi ngu xuẩn, vốn dĩ bản tọa muốn cho ngươi một cơ hội sống sót, ngươi đã không quý trọng vậy liền chết đi cho bản tọa." 

 Nói xong, đạo linh hồn phân thân Thiên Dạ điện chủ liền biến mất tại tại chỗ rồi xuất hiện trên đỉnh đầu Tịch Thiên Dạ. 

 Linh hồn phân thân hành động quả thực vô cùng quỷ dị, giống như xuyên qua thời không vậy. 

 Linh hồn phân thân Thiên Dạ điện chủ không do dự chút nào trực tiếp xông vào mi tâm Tịch Thiên Dạ. 

 Rõ ràng hắn chuẩn bị bằng thủ đoạn linh hồn diệt đi linh hồn Tịch Thiên Dạ. 

 Minh Uyên Dạ vương thấy cảnh này mới nhẹ nhàng thở ra. 

 Mặc dù điện chủ đại nhân chẳng qua chỉ phái ra một đạo linh hồn phân thân, nhưng Đạo Linh hồn phân thân này rất mạnh, cho dù là hắn cũng không dám ngăn cản. 

 Tịch Thiên Dạ kia chẳng qua chỉ là một Chí Tôn vương bình thường, dựa vào bạch cốt cự nhân mới có thể chống lại hắn một hai. Một khi bị linh hồn phân thân của điện chủ đại nhân xâm lấn tới hồn hải thì hắn sẽ không có cơ hội sống sót. 

 Tịch Thiên Dạ cười nhạt một tiếng, lại không có ý tứ ngăn cản Đạo Linh hồn phân kia mà mặc cho hắn xông vào mi tâm của mình. 

 "Tịch Thiên Dạ, ta đã nói ngươi không nên đối địch với Thiên Dạ thần điện nhưng ngươi vẫn không nghe lời..." 

 Minh Uyên Dạ vương thấy này liền lắc đầu, trong mắt tràn đầy tiếc hận. 

 Dù sao vô luận nói như nào thì Tịch Thiên Dạ cũng là kỳ tài thiên cổ hiếm thấy, không thể để Thiên Dạ thần điện sử dụngthực sự quá đáng tiếc. 

 Nhưng mà lời Minh Uyên Dạ vương còn chưa nói hết, nửa câu còn lại hắn phải nuốt vào trong bụng. 

 Chỉ thấy đạo linh hồn phân thân Thiên Dạ điện chủ vừa mới xông vào mi tâm Tịch Thiên Dạ, hắn đi nhanh, trở lại còn nhanh hơn. 

 Phù! Một tiếng thở nhẹ vang lên. 

 Linh hồn phân thân Thiên Dạ điện chủ từ trong hồn hải Tịch Thiên Dạ té ra ngoài, toàn thân lu mờ ảm đạm, khí tức cùng lúc trước so sánh mờ đi rất nhiều, thoạt nhìn vô cùng chật vật. 

 Minh Uyên Dạ vương trợn mắt hốc mồm, cơ hồ không dám tin tưởng sự thật trước mắt. 

 Tình huống như thế nào? 

 Tại sao Điện chủ đại nhân lại chật vật ngã ra khỏi hồn hải Tịch Thiên Dạ? 


 "Phái ra một tôn phân hồn đã muốn giết ta không khỏi nghĩ quá đơn giản đi. Đã như vậy thì để phân hồn ở lại đây đi." 

 Tịch Thiên Dạ sắc mặt không đổi nói. 

 Nói xong trên người hắn lóe lên một đoàn hồn quang kinh người. Sau một khắc, tám đám hồn ảnh xuất hiện trước mặt mọi người. 

 Tám đoàn hồn ảnh kia mông lung không thấy rõ hình dáng, nhưng không có ngoại lệ, khí tức toàn bộ tám hồn ảnh đều mạnh mẽ vô cùng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.