"Không hổ là Tứ đại Dạ vương, những thế lực nhân tộc nơi này sợ các ngươi như hổ quả nhiên có chút đạo lý."
Tịch Thiên Dạ nhìn Minh Uyên Dạ vương nhàn nhạt nói, thân thể của hắn đã tu luyện tới Chí Tôn Vương cảnh vậy mà vẫn như cũ bị một kích của Minh Uyên Dạ vương chấn đến vết rách đầy người, bởi vậy có thể rõ ràng lực lượng Minh Uyên Dạ vương cường đại đến mức nào.
Đương nhiên một chút thương thế như vậy đối với Tịch Thiên Dạ đã tu thành mười bốn đạo Minh Hoàng thi văn thì không thấm vào đâu, cơ bản không ảnh hưởng toàn cục. Chỉ thấy trên người hắn tuôn ra từng đoàn từng đoàn khói đen, vết rách liền trên thân thể trong khoảnh khắc toàn bộ biến mất.
"Chiến thể Rất mạnh, ngươi hẳn là phải tu luyện một môn luyện thể bí thuật cao thâm nhỉ."
Minh Uyên Dạ vương hơi kinh ngạc, một kích vừa rồi của hắn không có bất kỳ lưu thủ gì, thế mà chẳng qua vẻn vẹn làm Tịch Thiên Dạ bị thương nhẹ.
Lực lượng Vạn Diệu Thiên Tinh Quyền của hắn cực kì cương mãnh, cho dù Thiên Tà Thiên Ngô Trận đụng tới cũng sẽ hôi phi yên diệt trong khoảnh khắc
Bởi vậy có thể thấy thân thể thiếu niên này cường đại đến mức nào, có thể còn mạnh hơn so với Ám Dạ chiến thể của hắn.
"Ngưoi chỉ có Tu vi của Chí Tôn vương lại có thể hạ gục Thiên Tà Thiên Ngô Trận, hẳn là nhờ cái bạch cốt quân trận kia a? Có điều trong mắt bổn vương, cái bạch cốt quân trận kia của ngươi chẳng qua là đồng nát sắt vụn, nếu như ngươi ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, còn có thể chịu ít nỗi khổ da thịt."
Minh Uyên Dạ vương thản nhiên nói, khóe môi nhếch lên, có tự tin nồng đậm.
Một kích Vừa mới đã đánh nát bạch cốt cự chưởng mấy ngàn trượng khiến hắn đánh giá được sâu cạn của bạch cốt cự nhân kia
Tịch Thiên Dạ nếu nghĩ có thể chống lại hắn bằng quân trận này đơn giản chỉ là người si nói mộng mà thôi.
"Đồng nát sắt vụn?"
Tịch Thiên Dạ nghe vậy cười lạnh.
Chỉ thấy bạch cốt cự nhân đã triệt để đi ra từ trong cánh cửa không gian, bàn tay bị đánh nát kia toàn bộ bay lên, lần nữa tụ tập thành bộ phận bàn tay. Bạch cốt cự nhân vốn là sinh vật do mười vạn khô lâu hợp thành, cho dù bị đánh nát mà không triệt để hủy diệt thì có thể lập tức khôi phục lại
"Đã ngươi tự tin như vậy, ta đây cũng muốn lĩnh giáo cao chiêu các hạ một chút."
Ngón tay Tịch Thiên Dạ cong lại búng ra, chỉ thấy Lam Hải cự chùy phóng lên tận trời, hóa lớn mấy ngàn trượng rơi vào tay bạch cốt cự nhân.
Bạch cốt cự nhân vừa nắm chặt Lam Hải cự chùy, một cỗ lực lượng thao thao bất tuyệt, như sóng lớn tràn vào Lam Hải cự chùy.
Sau một khắc, lực lượng Lam Hải cự chùy đã triệt để được kích phát, giống như một khỏa Lam Tinh từ từ bay lên, hư không trong phương viên ngàn dặm đều bị xé rách
Lực lượng Bạch cot cự nhan đã có thể so với Chí Thánh, thôi động cự Thánh khí Lam Hải cự chùy gần như có thể kích phát ra lực lượng cực hạn
Thực lực của cự nhân sau khi cầm Lam Hải chùy cho dùMinh Uyên Dạ vương vốn vô cùng tự tin cũng phải ngưng trọng
"Ngươi lại có vũ khí chí cường!"
Minh Uyên Dạ vương liếc mắt nhìn Tịch Thiên Dạ thật sâu. Trong thế giới này vũ khí Có thể phát huy ra lực lượng cực hạn được xưng là chí cường vũ khí.
Loại vũ khí này giống như phượng mao lân giác, dù lục tung thế giới này lên cũng không tìm ra được mấy cái.
"Bất quá nếu như nghĩ chỉ bằng vào chí cường vũ khí đã có thể thắng ta cũng quá ngây thơ."
Ánh mắt Minh Uyên Dạ vương đạm mạc, vẫn không quá để Tịch Thiên Dạ vào mắt.
Chỉ thấy hắn bước một bước, lại là một quyền đấm tới bạch cốt cự nhân
Vẫn như cũ chính là Vạn Diệu Thiên Tinh Quyền, chỉ khác biệt là lúc này bên trên nắm đấm của hắn xuất hiện một bộ ám kim sắc quyền sáo.
Bộ ám kim sắc quyền sáo kia không biết là bảo vật gì, vậy mà có thể tăng gấp đôi lực lượng của hắn
"Vậy mà cũng là chí cường vũ khí!"
Bên trong Diêm Ma Ám Thiên Ấn, Hải U Hoàng nhẹ nhàng thở ra.
Bộ ám kim sắc quyền sáo kia mặc dù không phải Chí Thánh khí, thế nhưng bên trong thế giới này lại có thể phát huy ra lực lượng Chí Thánh khí.
Trên lực lượng Đơn thuần không hề có sự khác biệt với Lam Hải cự chùy của Tịch Thiên Dạ.
"Hừ! Bổn vương nếu phụ trách bắt ngươi về Thần Điện, tất nhiên không thể thiếu sự chuẩn bị."
Minh Uyên Dạ vương hừ lạnh một tiếng nói. Hắn mặc dù tự tin nhưng hề không khinh thường, du sao thiếu niên trước mat nay đa may lần khiến Thiên Dạ thần điện chịu thua thiệt.
Kỳ thật, chí cường vũ khí bên trong Mộc Chân linh thổ có thể phát huy lực lượng Chí Thánh khí cũng đã tương đối thưa thớt.
Mặc dù thân phận Minh Uyên Dạ vương cao quý, nhưng cũng chỉ có một kiện ám kim quyền sáo mà thôi.
Bên trong Chân Mộc linh thổ, phàm vũ khí có thể bảo trì lực lượng cực hạn thì đều đã từng là bảo bối tuyệt thế.
Giống Diêm Ma Ám Thiên Ấn đã từng là Tổ khí, so với một kiện Chí Thánh khí thì không biết quý giá gấp bao nhiêu lần.
Nhưng từ sau khi linh khí xói mòn, uy lực lại kém xa Chí Thánh khí.
Bởi vậy thấy được, vũ khí có thể bảo trì lực lượng cực hạn của thể giới này dưới tình huống linh khí xói mòn là không đơn giản.
"Tình huống như thế nào? Vì sao ngoài hoàng thành có năng lượng ba động đáng sợ như vậy?"
Tô Càn Bính đang dẫn theo một đám hoàng gia hộ vệ tuần tra trong thành, bỗng nhiên bị tình cảnh kinh thiên động địa ngoài hoàng thành hù sợ, thiếu chút nữa đã ngã khỏi tọa ky
"Chiến đấu! chiến đấu đáng sợ phát sinh Ngoài hoàng thành!"
Một tên hoàng gia hộ vệ sắc mặt trắng bệch nói, theo khí tức ngoài thành truyền đến, dù cách mấy ngàn dặm vẫn khiến hắn có áp lực hít thở không thông. Hắn chính là Thiên Vương Đại Giả, có thể khiến toàn thân hắn run rẩy dù cách rất xa như thế, không biết cỗ lực lượng kia đến cùng mạnh mẽ tới mức nào.
"Tất nhiên Bản tọa biết có chiến đấu ngoài thành, còn cần ngươi phải nói!"
Tô Càn Bính một tay đập vào ót tên Thiên Vương Đại Giả kia, tức giận nói.
"Xuất phát! Lập tức đi lên tường thành xem xét."
Tô Càn Bính không ngừng lại một khắc, mang theo mọi người phi hành lên tường thành
Hiện tại chính là thời buổi thiên hạ đại loạn, cho dù Yên Nhạc hoàng bộ là một trong cửu đại hoàng bộ cũng nhất định phải cẩn thận chú ý.
Thời điểm Tô Can Bính đi lên tường thành thì đã có khá nhiều người tụ tập trên cổng thành.
Yên Nhạc hoang bộ hoang đe Tô Lang Hạo thế mà so với Tô Can Bính còn nhanh hơn một bước tới trên tường thành
"Hoàng đế bệ hạ."
Tô Càn Bính thấy Tô Lăng Hạo lập tức khom mình hành lễ.
Mặc dù Tô Càn Bính chính là trưởng bối của Tô Lăng Hạo, nhưng trên mặt quốc gia hắn chỉ là hạ thần.
"Tộc thuc không cần đa lễ."
Tô Lăng Hạo đỡ Tô Càn Bính dậy, sau đó sắc mặt ngưng trọng nhìn về phía ngoài Hoàng thành nói:
"Hiện tại đã xác định chiến đấu bên kia có quan hệ cùng Tịch công tử."
Bên trong đôi mắt Tô Lăng Hạo tràn đầy lo lắng nói.
"Thiên Dạ thần điện!"
Con ngươi Tô Càn Bính co rụt lại, lạnh lùng nói ra bốn chữ.
Mặc dù Tô Lăng Hạo không nói rõ nhưng sao hắn lại nghe không ra, thế lực có thù với Tịch công tử mà tùy thời có thể phái ra chiến lực mạnh mẽ như thế chỉ có Thiên Dạ thần điện mà thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]