🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 969

Trong phòng đột nhiên xuất hiện một người như thế, đổi lại là những người khác đương nhiên sẽ rất sợ hãi nhưng Đốc Anh cùng Đốc Trọng hoàng tử lại vui mừng quá đỗi, song song khom mình hành lễ.

"Chu lão tiền bối, sao ngài lại ở Xương Trạch thành?"

Là hoàng tử Trụ Sơn hoàng bộ, đương nhiên quen biết nguyên lão Chu lão của Trụ sơn hoàng bộ.

Chu lão tên là Chu Hoanh Chí, là người có địa vị rat cao bên trong Trụ Sơn hoàng bộ, được hoàng đế tín nhiệm lại có tu vi cao tuyệt, so U Quỷ song lão mà nói chưa hẳn là kém hơn.

Ngay cả hoàng tử của Trụ Sơn hoàng bộ nhìn thấy Chu lão cũng nhất định phải hành lễ, một chút cũng không dám sơ suất.

Ngay thời khắc nguy nan nhất thì Chu lão lại xuất hiện, đương nhiên tiếp thêm sức mạnh to lớn cho Đốc Anh cùng Đốc Trọng hoàng tử.

"Bản tọa sớm đã có mặt bên trong Xương Trạch thành, thậm chí còn sớm hơn các ngươi."

Chu Hoành Chí thản nhiên nói.

Đốc Trọng cùng Đốc Anh nghe vậy trong đôi mắt cũng lóe lên vẻ khác lạ.

Quả nhiên, để Ngô thị đến đây tiến đánh Xương Trạch thành, phụ hoàng sao lại có thể thực sự yên tâm, sau lưng chắc chắn có chuẩn bị.

Dù sao bọn hắn cũng nhìn ra được Ngô thị lòng lang dạ thú, không phải thật tâm trợ giúp Trụ Sơn hoàng bộ bọn hắn, làm hoàng đế Trụ Sơn hoàng bộ, phụ hoàng há lại nhìn không ra.

"Chu lão, có phải phụ hoàng phải sớm đã an bài đại quân cùng tuyệt lực lượng xung quanh Xương Trạch thành hay không? Bây giờ lập tức ra tay, thừa dịp Tịch Thiên Dạ vẫn chưa khôi phục thương thế, chắc chắn có thể lấy lại Xương Trạch thành."

Đốc Anh hưng phấn nói.

Sợ là có thế Tịch Thiên Dạ cũng không thể ngờ đến, Trụ Sơn hoàng bộ bọn hắn cũng có bố trí xung quanh Xương Trạch thành.

Hiện tại Tịch Thiên Dạ trọng thương rõ ràng rất nghiêm trọng, bằng không cũng sẽ không bắt đầu chữa thương giữa bầu trời ngay trước mặt tất cả mọi người như vậy.

"Trụ Sơn hoàng bộ núi cao nước xa, dù cho có chỗ an bài cũng sẽ không kịp. Hơn nữa, ngươi thật sự cho rằng Tịch Thiên Dạ bị thương rất nặng sao?"

Chu Hoành Chí thản nhiên nói, hướng mắt lên bầu trời, trong mắt tràn đầy cười lạnh.

"Không sai, binh bất yếm trá, cho dù Tịch Thiên Dạ kia trọng thương lại lần nữa cũng không đến mức cũng không chờ nổi một khắc mà phải trực tiếp chữa thương trên bầu trời, rõ ràng có chỗ thâm ý. Ta nghĩ hắn chính là cố ý như thế, còn mục đích ... "

Được Chu Hoành Chí nhắc nhở, Đốc Trọng hoàng tử cũng kịp phản ứng, ánh mắt tràn đầy cảnh giác nhìn Tịch Thiên Dạ trên không trung.

Sau khi nghĩ thông suốt về mục đích của Tịch Thiên Dạ, tim hắn càng lạnh buốt. Nếu ngay lúc này có người dám đứng ra, không chỉ không thể thừa lúc vắng mà vào, hơn nữa kết cục chắn chắn còn thảm hại hơn Ngô thị.

"Trẻ nhỏ dễ dạy. Tịch Thiên Dạ mặc dù bị trọng thương, nhưng còn lâu mới bị thương nghiêm trọng như trong tưởng tượng của các ngươi. Nếu ngươi nóng vội chính là hợp tâm ý của hắn."

Chu Hoành Chí ctán thưởng liếc mắt nhìn qua Đốc Trọng hoàng tử, khó trách hoàng đế bệ hạ càng coi trọng Đốc Trọng, luận về tài trí cùng tâm tính, Đốc Anh thật không thể nào so bì lại Đốc Trọng, nếu không phải cân nhắc đến thế lực sau lưng Đốc Anh, sợ là hoàng đế đã sắc phong Đốc Trọng làm Thái Tử.

Nhưng chiến dịch Ngô thị đã xong, hầu như phá hủy hơn phân nửa.

Tiếp theo đó sợ là hoàng đế sẽ không lại cố kỵ sức ảnh hưởng của Ngô thị, khả năng Đốc Trọng được phong làm thái tử là tương đối lớn.

"Đi thôi! Hoàng đế bệ hạ mặc dù đã có an bài, nhưng nước xa không cứu được lửa gần. Thế cục Xương Trạch thành đã định, sợ là phải cân nhắc suy tính lại tất cả mưu tính."

Chu Hoành Chí thở dài một cái, Xương Trạch thành phát sinh biến cố như thế đối với Trụ Sơn hoàng bộ mà nói cũng là một việc rất đau đầu.

Dựa vào năng lực của Tịch Thiên Dạ, Trụ Sơn hoàng bộ chưa hẳn có thể đánh hạ được Xương Trạch thành, dù cho có dẹp xong Xương Trạch thành, tổn thất nhất định cũng sẽ to lớn ngoài sức tưởng tượng, được không bù mất.

"Chu lão, Thái Tử Thạch Nguyên Hiên của Vân Mục hoàng bộ ở bên trong một gian nhà, ta biết được chỗ ở của hắn, có thể cứu hắn ra hay không, có lẽ đối với Trụ Sơn hoàng bộ sẽ có giá trị."

Đốc Trọng đột nhiên nghĩ đến điều gì, liền đề nghị Chu Hoành Chí.

"Há, ngươi biết được chỗ ở của hắn? Đã như vậy cứu hắn ra cũng không sao."

Ánh mắt Chu lão nhìn về phía Đốc Trọng tán thưởng, tâm tư kẻ này quả nhiên cẩn mật, so với thường nhân càng mạnh.

Thạch Nguyên Hiên chỗ trong một gian nhà.

Giờ phut này Thái Tử Thạch Nguyên Hiên của Vân Mục hoàng bộ không còn phong lưu hăng hái tiêu sái như trước đó nữa. Cả người run rẩy kịch liệt, trong mắt tràn đầy hoảng hốt.

Vân Mục hoàng bộ đã nhúng tay vào việc của Xương Trạch thành, hơn nữa lại là chim dẫn đầu.

Người của Yên Nhạc hoàng bộ há lại buông tha hắn, tin chắc là không bao lâu nữa liền sẽ được người của Vân Mục hoàng bộ cứu ra.

Đến lúc đó ...

Hắn quả thực không dám nghĩ tiếp giống.

Quả nhiên, ngay thời điểm Thạch Nguyên Hiên bàng hoàng bất an, đại đội quan binh xuất hiện tại ngoài gian nhà.

Tướng lĩnh cầm đầu chính là một tên cao thủ Thiên Vương cảnh, ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn một tầng lầu cao trong căn nhà, lớn tiếng nói:

"Vân Mục hoàng bộ Thái Tử ngay trong tòa lầu các kia, cùng chúng tướng sĩ nghe lệnh, lập tức bắt lấy hắn đưa về quy án cho ta."

Hàng loạt quân sĩ xông vào lầu các, nhưng mà bọn hắn lục soát khắp nơi cũng không thể tìm ra thân ảnh Thạch Nguyên Hiên.

Xa khỏi ngàn dặm, một đoàn u ảnh xẹt ngang qua giữa một tòa lầu cao vô thanh vô tức, không ngừng xuyên qua tầng tầng trở ngại, dù cho Thải Lân công chúa có tu vi cấp độ bán bộ Thánh Thiên vương cũng không thể phát hiện ra đoàn u ảnh kia.

Đoàn kia u ảnh đó chính là vật chí bảo Trụ Sơn hoàng bộ, giỏi nhất là ẩn nấp.

Một khi trong trạng thái ẩn thân thì ngay cả cao thủ cấp độ Thánh Thiên vương cũng không thể phát hiện ra, trừ phi khoảng cách quá gần.

Chỉ chốc lát sau, đoàn u ảnh kia bao vây lấy mấy người Chu Hoành Chí xuất hiện ở rìa Xương Trạch thành, chính là muốn hoàn toàn bước ra khỏi thành.

Tịch Thiên Dạ đang nhắm mắt tu luyện trên bầu trời đột nhiên mở mắt chỉ ngón tay, lập tức một đoàn ánh sáng màu lam bắn ra, va đập về phía đoàn u ảnh kia.

"Sao có thể bị phát hiện."

Chu lão thầm giật mình, không ngờ rang năng lực cảm ứng của Tịch Thiên Dạ đáng sợ như thế, trạng thái linh hồn hư nhược cũng có thể phát giác được hành tung của hắn.

Trong lòng biết không ổn, Chu lão không dám lưỡng lự, ngay lúc này liền thi triển ra một thủ thuật bảo mệnh khác.

Hắn dám ngang nhiên cứu người bên trong Xương Trạch thành, quả nhiên có chỗ ỷ lại.

Chỉ thấy một đoàn ánh sáng chói mắt bay lên, đoàn ánh sáng kia dường như cùng thiên địa chung quanh hắn hợp làm một, không chịu bất kì lực quấy nhiễu gì giữa thiên địa, chỉ trong chốc lát đã bay ra mấy chục dặm.

"A, có người bỏ chạy."

Ánh mắt Thải Lân công chúa băng lãnh, sau khi nhìn đoàn ánh sáng kia bay về phía chân trời, nàng đương nhiên phát hiện ra có người muốn chạy trốn khỏi Xương Trạch thành.

Chỉ là đoàn hào quang kia quá nhanh, ngay lúc nàng muốn đuổi theo thì đoàn kia hào quang lấp lánh mấy cái đã biến mất trong thiên địa.

"Phù lục sao?"

Tầm mắt Tịch Thiên Dạ nhìn về nơi hào quang biến mất, muốn ra tay chặn đường nhưng lại không kịp.

Đoàn hào quang kia chính là là một loại sức mạnh phù lục đặc thù.

Bên trong thế giới này hầu như không ai có thể luyện chế ra Thần Hành phù lục một cách nhanh chóng như vậy, đây chính là một khối phù lục được truyền thừa từ thời kỳ thượng cổ.

Tịch Thiên Dạ đoán không có sai, khối phù lục kia tên là La Thiên Quang Ảnh Phù, chính là chí bảo Trụ Sơn hoàng bộ.

"La Thiên Quang Ảnh Phù."

Bên trong Tân Nguyệt các, con ngươi Giang Thượng Lâm cũng co rụt lại, liếc mắt đã nhận ra lai lịch khối cổ lão phù lục kia.

La Thiên Quang Ảnh Phù là cổ lão phù lục mà thượng cổ truyền thừa lại, khắp đại lục chỉ có bảy khối, nhân tộc bọn hắn nắm giữ một khối trong tay Trụ Sơn hoàng bộ.

Ro rang u anh than bí đang bỏ chay kia chính la ngưoi của Trụ Sơn hoang bộ, hơn nữa thân phận tương đối cao, bang không không thể có La Thiên Quang Ảnh Phù.

"Đáng giận, lại có thể để bọn hắn chạy."

Thải Lân công chúa không cam lòng, nàng tự mình ra mặt chủ trì toàn cục, kết quả lại để cá lọt lưới.

"Không cần để ý, chạy thì chạy, chỉ là một đám cỏn con mà thôi. Ngươi giúp ta tọa trấn Xương Trạch thành một quãng thời gian, tất cả những người dám gây chuyện ở Xương Trạch thành, bất luận là tội gì đều giết không tha."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Nói xong hắn liền giao hơn năm mươi tên thi khôi trên bầu trời cho Thải Lân công chúa khống chế, còn mình thì quay người đi về hướng Mạc Lận hà.

Trải qua trận chiến vừa rồi, dường như hắn đã điều ngộ ra điều gì nên chuẩn bị bế quan tu luyện một quãng thời gian, nói không chừng có thể làm cho tu vi cao hơn một bậc.

Thải Lân công chúa nghe vậy trợn tròn mắt nhìn Tịch Thiên Dạ.

Nhưng Tịch Thiên Dạ đã mở miệng thì nàng cũng không thể cự tuyệt, dù sao trận đấu trước đó, nàng cũng không bỏ ra một chút sức lực nào cả.

Toàn bộ Xương Trạch thành lại bình yên trở lại, Yên Nhạc hoàng bộ thống trị toàn thành, lại không có người nào dám không phục.

Nhưng tat cả cương vực của cả Nhân tộc lại là hoàn toàn sôi trào, thật lâu vô cũng không thể bình tĩnh.

Tịch Thiên Dạ đánh giết nhiều cường giả trong Xương Trạch thành như vậy liên lụy tới trên trăm đại thế lực trong nhân tộc, gây ra tác động to lớn không thể tưởng tượng được.

Đã không con la chien tranh giữa Yen Nhac hoang bộ cùng Tru Sơn hoàng bộ nữa rồi.

Trong cả Nhân tộc có một nửa thế lực lớn đều vì vậy mà chấn nộ.

Đương nhiên, Tịch Thiên Dạ không sẽ quản những chuyện đó thậm chí là không để ý đến.

Ba ngày sau, Tịch Thiên Dạ đa bat đầu tu luyện tại một hòn đảo yên tĩnh trên Mạc Lận hà.

Hắn đương nhiên hiểu rõ rằng trận chiến Xương Trạch thành sẽ chấn động cả Nhân tộc, và Trụ Sơn hoàng bộ cũng chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.

Chỉ có luyện cho thực lực mau som tang lên thì mới có thể ứng phó mối nguy sau này.

Trụ Sơn hoàng bộ.

Trong hoàng cung tráng lệ mà cổ lão, Trụ Sơn hoàng đế vừa mới nhận tình báo quân sự từ Xương Trạch thành gửi tới, cả người Trụ Sơn hoàng đế đều ngây ra.

Ngô thị nhất tộc thảm bại, toàn bộ cao thủ mạnh nhất bên trong tộc đều đã bị hủy diệt.

Tịch Thiên Dạ đã một mình đánh bại trên trăm đại thế lực nhân tộc hợp lại! Thậm chí ... Luyện chế toàn bộ thủ lĩnh của những đại thế lực kia thành thi khôi.

Hiện tại mục đích làm cho Ngô thị suy yếu đã được hoàn thành, hơn nữa lại còn hoàn mỹ hơn so với những gì mà hắn tưởng tượng.

Nhưng Yên Nhạc hoàng bộ đã quật khởi thành công, Tịch Thiên Dạ đạt được hơn năm mươi tên thi khôi cấp độ bán bộ Thánh Thiên vương, một luồng sức mạnh khổng lồ như vậy khiến Trụ Sơn hoàng bộ bọn hắn muốn áp chế Yên Nhạc hoàng bộ xem ra là việc làm rất khó khăn.

"Mấu chốt nhất không phải để Yên Nhạc hoàng bộ cường thịnh lên, mà là những nhân đại tộc thế lực này đã tổn thất quá nhiều bên trong Xương Trạch thành, muốn bọn hắn không nhúng tay vào nữa đã là việc không thể, Bệ hạ, sách lược công chiếm Thu Cách Nhã đại bình nguyên của chúng ta cần phải sửa lại một chút."

Tả tướng Trụ Sơn hoàng bộ thận trọng nói, rõ ràng lo lắng hoàng đế sẽ nổi giận.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.