Minh Hoàng thi văn thứ mười một bên trong hang tản ra một cỗ khí tức vô cùng hùn hậu.
"Khí tức thật mạnh! Thực lực của Nguyên Long Huyền Linh Quy sợ là đã có thể tiếp cận với Thiên Thánh chân chính."
Thải Lân công chúa tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói.
Thiên Thánh! Tại Nam Man đại lục có thể xưng là truyền kỳ, nhưng phàm người có tu vi Thiên Thánh có thể thành đế chắc chắc cũng là Đế trung chi hùng, tồn tại hùng bá một phương.
"Cái gọi là Thánh Thiên Vương bên trong Chân Mộc linh thổ, thực lực cũng không khác biệt gì mấy so với Thiên Thánh bên ngoài."
Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt nói.
"Trên lực lượng có vẻ không khác biệt lắm nhưng cuối cùng cũng không phải Thiên Thánh chân chính. Nhung trong truyền thuyết chỉ cần trở thành Thánh Thiên Vương bên trong Chân Mộc linh thổ thì sau khi ra ngoài liền có ba phần xác suất trở thành Thiên Thánh. Cũng là vì sao mà nhiều thiên kiêu nhân kiệt lại chạy đến nơi này."
Trong mắt Thải Lân công chúa có từng tia thần thái xinh đẹp, rõ ràng nàng cũng hi vọng trở thành Thánh Thiên Vương bên trong Chân Mộc linh thổ sau đó ra ngoai liền co cơ hội ca chep hoa rồng trở thanh ton vị Thiên Thánh chân chính.
Tịch Thiên Dạ nghe vậy khẽ gật đầu, nói như vậy cũng có chút đạo lí. Trở thành Thanh Thiên Vương ben trong Chân Mộc linh thổ ro rang đơn giản hơn nhiều so với trở thành Thiên Thánh ở bên ngoài. Mặc dù thế giới bên trong Chân Mộc linh thổ tàn khuyết nhưng cũng chính là quy tắc bên trong Thái Hoang thế giới diễn hóa tới.
Có bộ phận thế giới quy tắc của Thái Hoang thế giới, sau khi Thánh Thiên Vương trở nên hoàn chỉnh trong Đại thế giới thì chỉ cần bổ sung thiên địa quy tắc thiếu sót là có thể nhất cử bước vào Thiên Thánh cảnh.
"Ngươi bây giờ có lẽ có tu vi Thiên Vương Đại Giả rồi chứ?"
Tịch Thiên Dạ nhìn về phía Thải Lân công chúa hỏi.
Trước khi bước vào Chân Mộc linh thổ, thực lực nhiều nhất của Thải Lân công chúa tương đương với Ngũ cảnh vương, bao nhiêu tháng không thấy mà đã tu luyện đến cấp độ này.
Không có khống chế của Kho Vinh ta trượng nen Thai Lan cong chua tự nhiên cũng không có lực lượng đáng sợ như trước nữa, nhưng ngay cả khi như vậy thì tu vi của nàng cũng đã đột phá tới cấp độ Thiên Vương Đại Giả.
"Được phuc của Khô Vinh tà trượng nên mặc dù ta bị khống chế nhưng tài nguyên của cả Kỳ Hải đều đôn cho ta nên tu vi cũng không ngừng tăng lên."
Thải Lân công chúa nhàn nhạt cười nói. Cái gọi là phúc họa vô đơn chí, bốc lên nguy hiểm như thế nên lợi ích nàng lấy được tự nhiên cũng không nhỏ.
Chẳng những nhận được bộ phận truyền thừa của hai vị thần linh mà tu vi cũng được nâng cao.
Nàng vốn không có niềm tin quá lớn để đột phá tới Thánh Thiên Vương cảnh bên trong Chân Mộc linh thổ. Dù sao Thánh Thiên Vương bên trong Chân Mộc linh thổ cũng tương đối thưa thớt, khả năng đột phá lên Thánh Thiên Vương với thời gian mấy năm là cực kỳ nhỏ.
Nhưng bây giờ đã khác biệt, nàng có hi vọng tương đối lớn với việc trở thành Thánh Thiên Vương bên trong Chân Mộc linh thổ.
Nguyên Long Huyền Linh Quy sau khi hoa thành Minh Hoàng luyện thi liền vô cùng dịu dàng ngoan ngoãn, ánh mắt nhìn Tịch Thiên Dạ đầy kính cẩn nghe theo cùng kính phục. Giờ khắc này, dù Tịch Thiên Dạ chi nó phản kháng thì nó cũng sẽ không nguyện ý.
"Thân thể ngươi quá to lớn, hóa nhỏ một chút đi."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
"Hoá nhỏ?"
Nguyên Long Huyền Linh Quy nghe vậy bỗng sững sờ, hắn tu luyện nhiều năm vẫn đều khổng lồ như vậy, cũng không hề biết bí thuật biến hoa lớn nhỏ.
"Sau khi hoá thành Minh Hoàng luyện thi, kết cấu thân thể của ngươi đã phát sinh thay đổi nen có thể tự do biến hoa lớn nhỏ."
Tịch Thiên Dạ nói.
Nói xong Tịch Thiên Dạ truyền một đạo tin tức vào trong não Nguyên Long Huyền Linh Quy, để cho hắn biết thế nào là biến hóa lớn nhỏ chi pháp.
Nguyên Long Huyền Linh Quy lĩnh ngộ một chut, sau đo một tầng u minh liền lập lòe, thân thể khổng lồ bỗng nhiên thu nhỏ, chỉ trong chốc lát liền hóa thành một con rùa bằng khoảng cái bàn tròn ghé vào bên chân Tịch Thiên Dạ.
Thải Lân công chúa thấy vậy cũng lấy làm kì lạ chăm chú nhìn nguyên Long Huyền Linh Quy.
Tịch Thiên Dạ rốt cuộc là có tu luyện bí thuật gì mà có thể cư nhiên như thế.
"Có kết quả rồi."
Tịch Thiên Dạ quay người đi ra hang đá nhìn về phía cửu thiên, chỉ thấy hai đoàn hào quang trên bầu trời kịch đấu quyết liệt, năng lượng kịch liệt như thể muốn chia năm xẻ bảy hòn đảo kia, hàng loạt nước biển cùng dung nham trong lòng đất tuôn ra, rừng rậm bùng cháy, khói dày cuồn cuộn.
Không lâu sau liền nghe một tiếng ầm ầm vang lên.
Một trụ thần quang từ trên trời giáng xuống, ném ra một hố trời to lớn nghìn dặm.
Tịch Thiên Dạ phóng lên tận trời, lóe lên một cái liền xuất hiện trên mặt đất.
Chỉ thấy ở giữa hố trời có một thanh ám lam sắc pháp trượng đang cắm bên trong dung nham cuồn cuộn khói.
"Khô Vinh tà trượng."
Thải Lân công chúa theo sát Tịch Thiên Dạ bay ra khỏi khe nứt của lòng núi, đôi mắt nhìn ám lam sắc pháp trượng đầy kinh người.
"Lúc này, ngươi phải gọi nó là Khô Vinh thần trượng."
Tịch Thiên Dạ cười nhạt nói.
"Thành công rồi sao? Thủy hệ ý thức thể kia có thể trấn áp được tà hệ ý thức thể rồi."
Thải Lân công chúa vô cùng kinh hỉ nói.
"Không sai! Chủ đạo hiện tại của pháp trượng kia hẳn là thủy hệ ý thức thể, chính là lưu lại từ vị thần linh Tinh Linh tộc kia."
Tịch Thiên Dạ gật đầu nói.
Thải Lân công chúa nghe vậy liền tâm động. Thủy hệ ý thức thể tương đương thiện lương không có ác ý, hơn nữa thời điểm nàng bị Tà Linh khống chế cũng đã từng nhiều lần giúp nàng, âm thầm truyền cho nàng luyện hóa của thủy hệ thần thuật để chống cự tà hệ ý thức thể. Bằng không linh hồn của nàng đã sớm bị tà hệ ý thức thể kia luyện hóa thành một cỗ khôi lỗi không thể trở về.
"Ngươi sợ là đã vui mừng quá sớm, chỉ là tạm thời áp chế xuống tà hệ ý thức thể mà thôi. Còn thủy hệ ý thức thể kia mặc dù đã áp chế tà hệ xuống nhưng tình hình chiến đấu lại lưỡng bại câu thương, vì thủy hệ hao tổn quá lớn nên lúc này đã lâm vào ngủ say. Tương lai ai có thể triệt để chủ đạo Khô Vinh pháp trượng cũng chưa thể nói chính xác được."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
"Lưỡng bại câu thương sao!"
Đuôi mày Thải Lân công chua cau lại, nàng muốn nhất chính là thủy hệ có thể trấn áp hoàn toàn tà hệ, khiến tà hệ mãi mãi không thể vươn mình.
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
"Ta đã suy nghĩ rồi, dù cho hung hiểm ta cũng sẽ không bỏ qua lần cơ duyên này. Cường giả chân chính vốn là tu luyện từ trong thiên kiếp bách nan mà ra, huống chi ta đã được bộ phận truyền thừa của vị thần linh thủy hệ Tinh Linh tộc kia. Chỉ có nắm giữ Khô Vinh pháp trượng trong tay thì tương lai mới có cơ hội được truyền thừa toàn bộ của vị thần linh thủy hệ kia."
Thải Lân công chúa thản nhiên nói. Nàng không muốn làm công chúa trong một khe biển nhỏ mà muốn làm nữ thần chân chính của cửu thiên, cơ duyên nghịch thiên cải mệnh lại có thể gặp phải mấy lần trong đời?
Dù cho khó khan hung hiểm như thế nao, tu hành vốn chính là nghịch thiên mà đi, sợ đầu sợ đuôi, lo trước lo sau thì còn tu luyện cái gì.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]