Trong ngôi nhà gỗ, Tịch Thiên Dạ đang đắm mình dưới ánh nắng ban mai. Linh hồn hắn đã khôi phục hoàn toàn, từng quầng sáng như ngọc bích bao phủ khắp người hắn, nhìn qua thì bình thường nhưng nhìn kỹ lại thì rất bất thường.
Linh hồn quả là thứ căn bản của một sinh linh, sau khi hoàn thiện thì tinh khí thần sẽ hoàn toàn khác biệt.
Tỷ như Tịch Thiên Dạ ngay thời khắc này, mặc dù vẫn sống nhờ trong thân thể của Nhiếp Nhân Hùng nhưng lại lộ ra một phần tài trí cùng với sinh khí.
Hơn nữa tu vi của hắn cũng thuận lý thành chương bước vào bán đế cảnh, thậm chí đã đến tam kiếp Bán Đế. Cũng bởi vì bên trong Chân Mộc linh thổ không có sinh tử kiếp, bằng không Tịch Thiên Dạ sợ là thiên kiếp lập tức sẽ đến, mà một lần liền đến tam trọng kiếp.
Lần này bế quan thu hoạch lớn nhất chính là linh hồn viên mãn, tu vi không còn là nhược điểm. Hơn nữa Minh Hoàng Luyện Thi thuật cũng được tu luyện tới
Minh Hoàng thi văn thứ chín.
Nếu đánh lại với Tra Lai một trận, sợ là căn bản không cần thi triển Thiên Đế quyền cũng đã có thể đánh giết hắn.
"Chủ nhân, ngươi rốt cuộc cất giấu bảo bối gì mà chỉ trong một thoáng đã có thể thay đổi lớn như thế"
Hổ Tam Âm thấy Tịch Thiên Dạ đã bế quan hoàn tất, liền không thể chờ đợi được mà xông vào trong phòng, mắt trợn tròn nhìn Tịch Thiên Dạ.
Tịch Thiên Dạ của thời khắc này so với Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3708412/chuong-788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.