Chương trước
Chương sau
Linh hồn trọng thương chính là một tai hoạ ngầm, hơn nữa bởi vì tai hoạ ngầm này khiến tu vi của hắn tăng lên như bình thường thì rất khó, đến nay cũng chỉ là Đại Thánh chỉ cảnh mà thôi.

Cũng chính vì tu vi hạn chế mà Minh Hoàng Luyện Thi thuật của hắn mới rất khó tăng lên, tu luyện tương đối chậm, thậm chí không bằng Hổ Tam Âm.

Dù sao Hổ Tam Âm có thân thể của Kim Ti La Hoàng Điểu, vừa chuyển hoá thành luyện thi chỉ thể liền tăng lên Minh Hoàng thi văn thứ bảy, nhưng lúc vừa mới chuyển sang thân thể Nhiếp Nhân Hùng cũng chỉ có bốn đạo, khoảng cách quá lớn.

Tịch Thiên Dạ tu dưỡng linh hồn thiếu hụt làm tu vi tăng lên, tu luyện Minh Hoàng Luyện Thi thuật tương đối dễ dàng hơn nhiều.

Thánh Diễm hoa rất thần kỳ, từng tia ánh sáng thần thánh xuyên vào sâu trong linh hồn tu bổ vết rách làm thoải mái hồn hải khô héo. Cuối cùng không chỉ linh hồn, dù cho thân thể dưới ánh sáng thần thánh cũng được tu dưỡng rất nhiều.

Cổ tay Tịch Thiên Dạ khế đảo, từ bên trong phách đá lấy ra hàng loạt máu huyết. Bản chất tinh huyết không hề đơn giản, có thể so với tinh huyết của Đế Cảnh tu sĩ.

Ban đầu bên trong Thiên Lan thế giới, Tịch Thiên Dạ lấy được rất nhiều tinh hoa huyết dịch của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc tổ, trân quý nhất là đỉnh Tổ Cảnh tinh huyết, ngoài ra còn có một chút Đế Cảnh tinh huyết.

Năng lượng Tổ Cảnh tinh huyết quá cường liệt, một giọt có thể nổ tung một thân thể của một tên đế giả, rõ ràng bây giờ không thể hấp thu nó.

Nhưng những tinh huyết Đế Cảnh đó, bây giờ dùng để luyện Minh Hoàng Luyện Thi thuật thì có thể hấp thu một chút.

Tuy nhiên, Đế Cảnh tinh huyết còn lại của Tịch Thiên Dạ cũng không nhiều, đa số đều bị trứng của U Minh hạt hấp thu hết, chỉ còn lại một phần rất nhỏ.

Trước đây Tịch Thiên Dạ không dám hấp thu những Đế Cảnh tinh huyết đó là vì có hại cho linh hồn, sợ Đế Cảnh tinh huyết quá mạnh mà tổn thương tới linh hồn.

Hơn nữa tu vi cũng không đủ cao, năng lực chịu đựng hiện tại không mạnh như vậy. Nhưng bây giờ có năng lượng Thánh Diễm hoa bảo hộ thì không cần lo lắng những cái kia.

Tịch Thiên Dạ lấy ra một Đế Cảnh tinh huyết, trước kia vốn đây ắp nhưng bây giờ chỉ còn lại có một phần năm, mấy chục vạn năm bay hơi nên đa số đều bị bào mòn, còn thừa lại không bao nhiêu.

Nhưng với một phần năm Đế Cảnh tỉnh huyết trước mắt, e là hút sạch huyết dịch mười tên Đế Cảnh tu sĩ mới có thể luyện chế ra, chỗ năng lượng ẩn chứa trong đó có thể vẫn còn trọn vẹn.

Tịch Thiên Dạ cong ngón tay búng ra một giọt Đế Cảnh tinh huyết, sau khi rơi vào trong tay hắn liền biến mất không thấy gì nữa, chứng tỏ đã hoàn toàn dung nhập vào bên trong thân thể của Tịch Thiên Dạ.

Sau một khắc, thân thể của hắn chấn động, huyết năng tản ra rất đáng sợ, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ sân nhà.

Nếu không phải Tịch Thiên Dạ bố trí trận pháp để ngăn cản huyết năng khuếch tán sợ là toàn bộ Khố Trát Bộ phủ sẽ bị bao phủ bởi huyết năng khổng lồ nồng đậm.

"Huyết năng thật là khủng khiếp!" Hổ Tam Âm đang ngủ gật trên nhánh cây trong sân nháy mắt liền tỉnh táo,

như là chó đói ngửi được thức ăn ngon, một cặp mắt đỏ tươi nhìn chăm chú về phía nhà gỗ của Tịch Thiên Dạ.

Huyết năng kia vô cùng tinh thuần, đây là thời điểm Tịch Thiên Dạ luyện hóa Huyết Tinh thạch.

Vùt

Hổ Tam Âm bay lên, định ghé trên cửa sổ vụng trộm quan sát Tịch Thiên Dạ rốt cuộc luyện hóa bảo vật gì.

Nhưng mà hẳn vừa mới tới gần nhà gỗ, liền bị sức mạnh kinh người bắn bay ra, làm thử mấy lần đều không thể tới gần.

"Quả nhiên có đồ tốt mà ăn một mình, thật quá đáng."

Cặp mắt tham lam của Hổ Tam Âm vừa tức vừa hâm mộ. Huyết Tinh thạch kia là đồ tốt, nếu để cho hắn một viên thì e là trong nháy mắt có thể đột phá lên Minh Hoàng thi văn thứ chín.

Càn Thâm Dịch ngồi ở bàn đá trong sân như khíc gỗ, trong mắt nổi lên tham vọng. Hắn không có linh trí nhưng lại có bản năng với Minh Hoàng luyện thi và huyết năng.

Huyết năng nồng đậm trong sân như thủy triều chập trùng lên xuống, kéo dài thật lâu, năm ngày năm đêm không tiêu tán.

Hổ Tam Âm nằm sấp trong sân, cũng chảy nước miếng năm ngày năm đêm, không ngừng nghĩ đến Tịch Thiên Dạ rốt cuộc được bảo bối gì. Huyết năng cư nhiên bền bỉ như thế, dù cho Huyết Tinh thạch cũng không có khả năng duy trì thời gian dài như vậy, chẳng lẽ Tịch Thiên Dạ có bảo bối tốt hơn Huyết Tinh thạch?

Sáng sớm ngày thứ sáu, lúc luồng ánh sáng mặt trời chiếu xuống, toàn bộ sân chấn động mạnh.

Một khí tức rất kinh người đột nhiên từ trong nhà gỗ bộc phát ra khiến tất cả mọi người kinh hãi, trong nháy mắt liền đánh vỡ trận pháp trong sân, sau đó bao. phủ toàn bộ Khố Trát Bộ phủ, thậm chí bao phủ toàn bộ Ma Nhĩ Đề Tư.

"ôm

Hổ Tam Âm đang nằm rạp trên mặt đất uể oải đột nhiên đứng thẳng lên, lông vũ toàn bộ dựng lên, cặp mắt nhìn chằm chặp nhà gỗ.

Hắn mơ hồ thấy một đồ vật đáng sợ đang từng chút thức tỉnh với sức mạnh vô cùng to lớn.

Năng lượng kia va động không mãnh liệt, nhưng phát ra khí chất tựa hồ bất phàm hơn nhiều so với vị Tổ Thần hắn đã từng thấy.

"Hắn rốt cuộc là cái gì."

Hổ Tam Âm tự lẩm bẩm, hắn biết được Tịch Thiên Dạ rất bất phàm nhưng giờ khắc này lại phát hiện rằng bản thân có khả năng còn thua xa Tịch Thiên Dạ.

Khố Trát bộ lạc thủ phủ rất là phồn vinh hưng thịnh, có mấy ngàn nô bộc tạp. dịch.

Nhưng giờ này khắc này, hết thảy người ở bên trong Khố Trát Bộ phủ đều quỳ rạp xuống đất nơm nớp lo sợ không dám ngẩng đầu, có người còn cúng bái thần linh, trong đó có cả Phủ chủ cùng Thiếu chủ của Khố Trát Bộ phủ.

Một bên sân nhỏ chỗ Hàm Hương công chúa, cũng có hàng loạt người đều quỳ rạp xuống đất. Trong đó có Đại Thánh cảnh tu sĩ, Vương cảnh tu sĩ, thậm chí là Nhị cảnh vương, Tam cảnh vương đều không thể ngăn cản áp lực, quỳ rạp trên mặt đất.

Bốn cung nữ trong phòng cũng quỳ nằm rạp trên mặt đất, căn bản không chịu nổi áp lực đáng sợ kia, đến mức Hàm Hương công chúa phải cần Tân Tâm Duyệt cùng Điền Bộ Nguyên một trái một phải vịn lại, nếu không sợ là cũng đã quỳ xuống.

"Đó là cái gì, khí tức thật đáng sợ!"

Tần Tâm Duyệt run rẩy, vô cùng kinh hãi nói. Khí tức trước mặt kia quá mạnh mẽ, mặc dù có ý chí cùng tu vi mạnh mẽ miễn cưỡng đứng vững, nhưng chân lại run rẫy, tương đối khó khăn.

Khí tức kia... Chính là từ trong nhà gỗ của Tịch Thiên Dạ truyền tới. Một Ngữ cảnh vương duy nhất bên trong Khố Trát Bộ phủ là hắn mới chống chọi được.

Nhưng cũng chỉ là chống chọi mà thôi, khí tức kia thật là đáng sợ, hắn mặc dù có thể đứng vững nhưng phản kháng rất khó khăn.

"Tịch công tử..."

Tô Hàm Hương nhìn về phía Tịch Thiên Dạ với vẻ mặt phức tạp, trong mắt loé ra ánh hào quang kỳ quái, tựa hồ hạ quyết tâm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.