Chương trước
Chương sau
"Thiên Dạ chi độc? Khó trách!" 

 Hổ Tam Âm nghe vậy nhẹ gật đầu. Nếu thật sự là Ám Dạ chi độc của Ám Dạ thần quân, không nói đến sinh linh thế giới này không có khả năng phá giải, dù cho thế giới này cũng sẽ bị Ám Dạ chi độc ăn mòn triệt để. 

 Có điều như Tịch Thiên Dạ nói, Ám Dạ thần quân năm đó lưu truyền lại một số độc thuật được người đời sau kế thừa học theo, sau đó dựa vào Ám Dạ chi độc đã chế tạo khai triển ra một số tiểu thuật thì điều này cũng rất bình thường. 

 Cái gọi là Thiên Dạ thánh tổ thì hắn không biết nhưng Thiên Dạ chi độc lại hết sức bình thường, nhưng dù sao đạo thuật năm đó của Ám Dạ thần quân nguồn gốc cũng từ Ám Dạ chi độc nên uy lực cũng cũng sẽ không quá kém. 

 "Công chúa bị trúng độc Thiên Dạ thì ta có thể giúp chữa trị, nhưng ngươi nhất định phải nói cho ta biết, Thiên Dạ chi độc là từ đâu mà ra?" 

 Tịch Thiên Dạ nhìn về phía Tần Tâm Duyệt thản nhiên nói. 

 "Thật sao?" 

 Tần Tâm Duyệt hơi sững sờ. Nàng thậm chí nghi ngờ lỗ tai mình có vấn đề, đệ nhất kỳ độc trong truyền thuyết mà Tịch Thiên Dạ lại có thể chữa trị? 

 "Là sự thật." 

 Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói. 

 "Vậy còn chờ cái gì, mau cứu công chúa đi." 

 Tần Tâm Duyệt kích động cầm lấy cánh tay Tịch Thiên Dạ. 

 "Ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta." 

 Tịch Thiên Dạ nói. 

 "Thiên Dạ chi độc dĩ nhiên đến từ Thiên Dạ thần điện, toàn bộ người trên thiên hạ này ai cũng biết mà." 

 Tần Tâm Duyệt khó hiểu liếc mắt nhìn Tịch Thiên Dạ. 

 Biết được Thiên Dạ chi độc, mà lại không biết Thiên Dạ thần điện? 

 Nàng cũng hoài nghi không biết Tịch Thiên Dạ có phải đang lừa nàng. 

 "Thiên Dạ thần điện?" 

 Tịch Thiên Dạ nghe vậy thì sững sờ, dám tự xưng thần điện! Trước kia Thiên Dạ thánh tổ còn không dám xưng. Cho dù là thần điện tại Thái Hoang cũng không thể xưng hô lung tung, nếu không phải do thần linh lưu truyền lại mà gọi là Thần điện thì chính là không tôn kính thần linh. 

 Ngoài ra Thiên Dạ thánh tổ đã từng có cơ duyên kế thừa được một phần tay nghề của Ám Dạ thần quân, bên trong có một bài độc thuật chi đạo nên hắn căn cứ phương pháp ảo diệu của độc thuật, triển khai sáng tạo ra Thiên Dạ chi độc, loại độc này đã từng vang bóng một thời khiến cho rất nhiều thế lực ở Thiên Vực nghe danh đã sợ mất mật. 

 Bởi vì Thiên Dạ chi độc quá mức âm tàn độc ác, hơn nửa rất kéo dài, vì thế Thiên Dạ thánh tổ không truyền bá rộng rãi mà chỉ truyền cho một số người thân tín. 

 Hắn rất kỳ quái là ai đã truyền Thiên Dạ chi độc ra nhân gian, hơn nữa người này có liên quan gì đến hắn mà vì sao muốn tạo ra một Thiên Dạ thần điện. 

 "Không sai, Thiên Dạ thần điện chính là thế lực tàn ác nhất trên thiên hạ, tất cả đều phải bị diệt vong." 

 Nói đến Thiên Dạ thần điện, trong mắt Tần Tâm Duyệt lóe lên lửa hận, nếu không phải Thiên Dạ thần điện ngày càng cường thịnh và phát triển không ngừng thì Yên Nhạc bộ lạc sao lại bị kiếp nạn lớn này, công chúa Hàm Hương mỹ lệ sao lại phải sống đầu đường xó chợ, ngày ngày chịu nỗi khổ kịch độc tra tấn. 

 Thế lực tàn ác nhất trên thế gian? 

 Tịch Thiên Dạ nghe vậy biểu hiện có chút cổ quái, Thiên Dạ thánh tổ năm đó cũng là người chính trực và có khát vọng lý tưởng lớn, bằng không năm đó cũng sẽ không có nhiều người tự nguyện làm tùy tùng dưới trướng hắn như vậy. 

 Cho nên có thể được Thiên Dạ thánh tổ coi là người thân tín thì nhân phẩm cơ bản đều tốt. 

 Chẳng lẽ...Hậu bối của Thiên Dạ đã có truyền nhân phản nghịch? 

 Lần nữa tiếp xúc một số sự việc quen thuộc, một số chuyện năm đó lại dồn dập hiện ra trong đầu, đảo mắt ngàn năm tựa như giật mình tỉnh mộng. 

 Nhưng Tịch Thiên Dạ đã không còn là Thiên Dạ thánh tổ năm đó, rất nhanh nhớ lại chuyện cũ, lại tự mình đi suy nghĩ nhiều, việc cấp bách trước tiên là chữa trị bệnh tình Công chúa trước rồi nói. 

 Hàm Hương công chúa rõ ràng trúng độc không nhẹ mà hôn mê bất tỉnh, nhất định phải lập tức cứu chữa, bằng không thì không thể giữ lại được tính mạng. 

 "Gọi thị nữ chuẩn bị một thùng nước sạch, sau đó giúp Công chúa tắm gội." 

 Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói. 

 "Vậy cần thoát y sao?" 

 Tần Tâm Duyệt nói. 

 "Đương nhiên." 

 Sắc mặt Tịch Thiên Dạ không chút thay đổi. 

 "Cái này..." 

 Tần Tâm Duyệt có chút khó xử, công chúa cao quý và thuần khiến như vậy, hơn nữa chưa bao giờ bị nam nhân khinh nhờn qua. 

 Nếu thân thể bị Tịch Thiên Dạ nhìn thì sau này làm sao có thể tự tán dương sự trong sạch bản thân. 

 Công chúa lại là đệ nhất mỹ nhân của Nhân tộc, đến trời cao cũng ghen tỵ với dung nhan, nàng làm sao có thể cam đoan Tịch Thiên Dạ sẽ không mượn cớ chữa bệnh để làm việc bẩn thỉu với Công chúa. 

 "Yên tâm đi, ngươi cứ việc giúp công chúa tắm gội, trong quá trình trị bệnh ta có thể không ở tại đây." 

 Nói xong, Tịch Thiên Dạ quay người đi ra khỏi nhà gỗ. 

 "Tịch công tử dừng bước." 

 Tần Tâm Duyệt từ phía sau đuổi theo vì cho rằng Tịch Thiên Dạ tức giận, lúng túng nói: 

 "Tịch công tử còn chưa có nói phương pháp chữa bệnh, sao có thể rời đi. Chúng ta có thể tận lực phối hợp." 

 Tình huống cấp bách nên không thể để ý tới nhiều như vậy, Tần Tâm Duyệt cũng không có cách nào, chỉ có thể trong quá trình chữa trị tận lực nhìn chăm chú. 

 Tịch Thiên Dạ nghe vậy có chút buồn cười nói: 

 "Tần cô nương suy nghĩ nhiều rồi, thật ra phương pháp chữa bệnh của ta rất đơn giản, ngươi giúp Công chúa ngâm thuốc là được rồi." 

 "Ngâm thuốc..." 

 Tần Tâm Duyệt nghe vậy mắt đầy hoài nghi, Thiên Dạ chi độc chính là thiên hạ đệ nhất kỳ độc, làm sao có thể ngâm thuốc là có thể trị khỏi. 

 "Yên tâm đi, ngâm thuốc của ta sẽ không giống bình thường, cam đoan thuốc đến bệnh khỏi." 

 Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói. 

 "Vậy làm phiền Tịch công tử rồi." 

 Nếu Tịch Thiên Dạ nói như thế thì Tần Tâm Duyệt cũng không còn biện pháp khác, chỉ có thể dựa theo ý Tịch Thiên Dạ mà xử lý. 

 Tịch Thiên Dạ lấy từ trong tay áo ra một danh sách rồi giao cho Tần Tâm Duyệt dựa theo phương thuốc này mà bốc thuốc. 

 Dược liệu của phương thuốc này đều là dược liệu bình thường, thậm chí đến một gốc thánh dược đều không cần. 

 Khi cầm lấy phương thuốc, Tần Tâm Duyệt tương đối hoài nghi, nhưng Tịch Thiên Dạ liên tục khẳng định như vậy thì nàng cũng chỉ có thể làm theo. 

 Chỉ chốc lát sau, dược liệu trên phương thuốc toàn bộ đều được đưa tới, vì đều là dược liệu bình thường nên trong Khố Trát Bộ phủ có thể chuẩn bị đầy đủ. 

 "Chuẩn bị cho ta một căn nhà gỗ an tĩnh." 

 Tịch Thiên Dạ nói. 

 Tần Tâm Duyệt thầm khó hiểu, không biết Tịch Thiên Dạ muốn làm cái gì, nghe vậy cũng chỉ có thể làm theo. 

 Thiên Dạ chi độc nổi tiếng rất độc trên thế gian, dược liệu bình thường đương nhiên không có khả năng chữa trị, nhưng nếu là do Tịch Thiên Dạ luyện tạo ra thì dược liệu bình thường nhất cũng có thể chữa hết bệnh. 

 Then chốt của giải độc căn bản không phải dược liệu, mà độc thuật của Tịch Thiên Dạ là lấy độc trị độc. 


 Tần Tâm Duyệt lắc đầu không nói gì thêm, bước vào trong nhà chổ công chúa, trở tay đóng lại cửa phòng. 

 Bên ngoài phòng, tất cả mọi người đều phóng tầm mắt cổ quái nhìn Tịch Thiên Dạ. 

 Điền Bộ Nguyên, Cao Trình Giang cùng cha con Cao Lệ Hoa, rất nhiều cao thủ Bộ phủ, thậm chí Trương Căn Sinh cùng Trương Tiểu Thuận... Tất cả mọi người không tin, biện pháp đơn giản như vậy liền có thể phá giải thiên hạ đệ nhất kỳ độc cho Công chúa điện hạ. 

 Thiên hạ đệ nhất kỳ độc, đâu phải một trò đùa liền có thể giải quyết.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.