Chương trước
Chương sau
Ba mươi bảy kiện bảo vật, bên trong có được chín kiện dược liệu quý hiếm, bốn kiện hoang khí cao cấp, mười một viên đan dược, ngoài ra còn có một chút khoáng thạch đặc thù, cho dù là loại nào thì cũng rất hiếm hoi khó mà tìm được trên thị trường. 

 Tịch Thiên Dạ tự nhiên chướng mắt với hoang khí và đan, dược cho dù luyện chế tốt cũng không thể lọt vào pháp nhãn của hắn, đồ vật có thể làm hắn để mắt đến chỉ có dược liệu hiếm hoi và một vài nguyên vật liệu khác. 

 Dược liệu mà hắn cầm trên tay chính là một gốc linh dược khá đắc giá, phát ra khí tượng thậm chí mơ hồ có mấy phần khí thế của Đế dược. 

 "Một gốc Thiên Thánh dược tàn khuyết không đầy đủ." 

 Hổ Tam Âm cũng nhìn chăm chú vào tay Tịch Thiên Dạ, trong chín cây dược liệu trân quý hiếm hoi thì gốc trong tay Tịch Thiên Dạ là tốt nhất, có thể nói là một gốc chuẩn Thiên Thánh dược trong truyền thuyết. 

 "Không phải Thiên Thánh dược chân chính, nhưng ở bên trong Tinh Linh tộc tổ giới, thì ý nghĩa mà vật này đại biểu sợ cũng không kém bao nhiêu so với Thiên Thánh dược." 

 Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói. 

 Hai người nói chuyện phiếm đều là truyền âm, không thể để cho Tần Tâm Duyệt nghe được nội dung mà bọn họ đang nói chuyện, dù sao việc bọn hắn đến từ Nam Man đại lục cũng là một bí mật, nếu bị người Tinh Linh tộc tổ giới biết được, sợ là sẽ phát sinh ra sự tình không tốt. 

 Dược liệu cùng tu sĩ, bọn hắn đều dùng linh tính để phán đoán cấp độ. 

 Khoảng cách giữa Thánh giả và Đế giả quá lớn, vì thế tương ứng như tu sĩ, Thánh dược và Đế dược cũng có khoảng cách khá lớn. 

 Phía trên Đại Thánh dược thì có Bán Đế dược, Bán Đế dược lại phân làm ba cấp độ, tương ứng với ba cảnh giới của Bán Đế tồn tại. 

 Trên Bán Đế dược lại chính là Thiên Thánh dược cùng Chí Thánh dược. 

 Tồn tại của Thiên Thánh dược cùng Chí Thánh dược đều là tuyệt thế bảo vật phá vỡ xiềng xích thiên địa. 

 Trên lý luận mà nói, chúng trân quý hơn Đế dược bình thường. 

 "Trong thế giới tan vỡ sản sinh ra loại Thiên Thánh dược này dễ hơn nhiều so với thế giới bình thường." 

 Hổ Tam Âm gật đầu nói. Thiên Thánh dược cùng Chí Thánh dược đều là kỳ vật thuộc về nghịch thiên, quá trình sinh trưởng khó khăn trùng trùng, bắt buộc phải đột phá lên thiên địa xiềng xích, vượt qua đủ loại kiếp nạn mới có thể thành hình. 

 Vì thế một gốc Thiên Thánh dược hoặc Chí Thánh dược muốn hình thành trong thiên địa bình thường thì tương đối khó khăn. 

 Nhưng bên trong Tinh Linh tộc tổ giới lại khác, bởi vì thế giới pháp tắc ban đầu đã tàn khuyết không đầy đủ. 

 Bởi vì có sự thiếu hụt nên thánh dược sinh trưởng quá dễ dàng, đột phá lên thiên địa gông cùm xiềng xích cũng tương đối dễ, vì thế xác suất xuất hiện Thiên Thánh dược cùng Chí Thánh dược khá cao. 

 Đương nhiên Thiên Thánh dược cùng Chí Thánh dược mọc ra trong Tinh Linh tộc tổ giới đều không phải là Thiên Thánh dược chân chính, chỉ có thể nói là nguỵ Thiên Thánh dược. 

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

 "Hai vị có mắt nhìn thật tốt, dược này chính là một gốc Thiên Vương dược duy nhất trong Thiên Hương các chúng ta, vốn chuẩn bị đưa đi Yên Nhạc bộ lạc Hoàng thành, nhưng vì một số chuyện trễ nãi, có thể xuất hiện trước mặt hai vị thì duyên phận khá lớn." 

 Tần Tâm Duyệt thấy hai người Tịch Thiên Dạ ngẩn người nhìn chằm chằm Thiên Vương dược mãi không nói gì, nên hơi có chút đắc ý nói. 

 Thiên Vương dược? 

 Tịch Thiên Dạ liếc mắt nhìn Tần Tâm Duyệt buồn cười đáp: 

 "Trong Thiên Vương dược thì thứ này nên thuộc loại kém nhất." 

 Do thế giới pháp tắc trong Tinh Linh tộc tổ giới khối vụn không được đầy đủ cho nên tu vi cảnh giới cũng có chút khác biệt, Đế cảnh tu sĩ không cách nào bước vào Tinh Linh tộc tổ giới, sinh linh bên trong Tinh Linh tộc tổ giới cũng vĩnh viễn không thể nào tu luyện thành Bán Đế. 

 Vì trong Tinh Linh tộc tổ giới căn bản không có Đế cảnh pháp tắc tồn tại, cơ hồ đều bị thiếu sót. 

 Vì thế tu vi cảnh giới của Tinh Linh tộc tổ giới trước đây không có sự khác biệt gì với Thái Hoang, nhưng sau khi xuất hiện chia rẽ Thánh cảnh thì phía trên Đại Thánh không phải là Bán Đế cảnh mà là Vương cảnh. 

 Vương cảnh chia làm năm cấp độ, Nhất Vương cảnh cùng với Ngũ Vương cảnh. 

 Cái gọi là Vương cảnh, thật ra thực lực cũng không khác gì với Bán Đế của Thái Hoang. 

 So sánh mà nói, Nhất Vương cảnh chính là Bán Đế tu sĩ bình thường nhất của Thái Hoang, Nhị Vương cảnh thì tương đương với vượt qua một lần sinh tử kiếp nhất kiếp Bán Đế, Tam Vương cảnh cùng Tứ Vương cảnh thì tương đương với Thái Hoang nhị kiếp Bán Đế, tam kiếp Bán Đế. 

 Ngũ Vương cảnh cuối cùng thì lại có chút khác biệt. 

 Ngũ Vương cảnh so với Thái Hoang tam kiếp Bán Đế càng mạnh. Bởi vì sau khi tu luyện tam kiếp Bán Đế liền sẽ chuẩn bị đột phá Đế cảnh, cá chép hoá rồng, từ đó xông lên cửu tiêu lên trời xuống đất. 

 Tinh Linh tộc tổ giới không có Đế cảnh, không có đế đạo pháp tắc, tự nhiên cũng sẽ không có lời giải thích cho đột phá làm Đế, cho nên tu sĩ Tứ Vương cảnh cũng chỉ có thể tiếp tục tu luyện trên Vương cảnh, sau cùng đột phá là Ngũ Vương cảnh. 

 Hay nói cách khác, Ngũ Vương cảnh thì tương đương với những tu vi cao thâm mạc trắc của Thái Hoang, không vội đột phá thành Đế, sau cùng xuất thần nhập hoá tam kiếp Bán Đế. 

 Từ Trương Căn Sinh mà biết được, Vương cảnh không phải cảnh giới tối cao của Tinh Linh tộc tổ giới. 

 Phía trên Ngũ Vương cảnh còn có một Thiên Vương cảnh khác trong truyền thuyết. 

 Bây giờ xem ra cái gọi là Thiên Vương cảnh chính là tương đương với Thái Hoang Thiên Thánh. 

 Vì thế giới pháp tắc tàn khuyết không đủ, nên rất dễ dàng xuất hiện Thiên Thánh dược cùng Chí Thánh dược có thiếu hụt. 

 Thế giới pháp tắc không được đầy đủ nên sinh linh tu luyện thành Thiên Thánh hoặc Chí Thánh cũng dễ dàng. 

 Dĩ nhiên, tu luyện thành Thiên Thánh hoặc Chí Thánh bên trong Tinh Linh tộc tổ giới đều không phải là sản phẩm hoàn mỹ, căn bản là không thể nào đánh đồng Thái Hoang Thiên Thánh cùng với Chí Thánh. 

 "Thiên Vương được chia thành Tiểu Thiên Vương, Đại Thiên Vương và Thánh Thiên Vương. Dược này nhiều nhất cũng chỉ là Tiểu Thiên Vương, thậm chí còn có chút miễn cưỡng." 

 Tịch Thiên Dạ cười nói. 

 Bên trong Thiên Vương cảnh chia làm Tiểu Thiên Vương, Đại Thiên Vương và Thánh Thiên Vương. Cho dù là cùng Thiên Vương cảnh thì chênh lệch lẫn nhau cũng rất lớn. 

 Giống như vậy, dược liệu đương nhiên cũng sẽ có Tiểu Thiên Vương dược, Đại Thiên Vương dược và Thánh Thiên Vương dược. 

 Thiên Vương dược của Thiên Hương các đều thuộc về loại kém nhất trong Tiểu Thiên Vương. 

 "Hừ! Khẩu khí thật to lớn, phàm là Thiên Vương dược thì đều tuyệt thế kỳ trân khó tìm, dù cho là Thiên Vương dược kém nhất cũng sẽ có nhóm người muốn cướp đoạt." 

 Tần Tâm Duyệt lạnh lùng nói, người trước mặt rõ ràng là đang làm bộ, nàng không tin một gốc Thiên Vương dược xuất hiện trước mặt mà hắn có thể không động tâm. 

 Không nói đến người bình thường, dù cho là Thánh Thiên Vương chí cao vô thượng, khi nhìn thấy Thiên Vương dược cũng sẽ coi là bảo vật. 

 "Có chút ít còn hơn không, cô nương nói giá đi." 

 Trần Đại Anh cung kính đứng bên cạnh nghe vậy thì biểu hiện có chút không tốt. 

 Thiên Vương dược giá trị liên thành mà Tần đại nhân lại muốn miễn phí đưa ra ngoài, với chức quyền của Tần đại nhân sợ là không có tư cách để giao một gốc Thiên Vương dược cho người khác. 

 "Ồ! Đưa cho ta." 

 Tịch Thiên Dạ nghe vậy bỗng cười nghiền ngẫm, không bán mà cho, tất nhiên là hắn cần rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.