Ba mươi bảy kiện bảo vật, bên trong có được chín kiện dược liệu quý hiếm, bốn kiện hoang khí cao cấp, mười một viên đan dược, ngoài ra còn có một chút khoáng thạch đặc thù, cho dù là loại nào thì cũng rất hiếm hoi khó mà tìm được trên thị trường.
Tịch Thiên Dạ tự nhiên chướng mắt với hoang khí và đan, dược cho dù luyện chế tốt cũng không thể lọt vào pháp nhãn của hắn, đồ vật có thể làm hắn để mắt đến chỉ có dược liệu hiếm hoi và một vài nguyên vật liệu khác.
Dược liệu mà hắn cầm trên tay chính là một gốc linh dược khá đắc giá, phát ra khí tượng thậm chí mơ hồ có mấy phần khí thế của Đế dược.
"Một gốc Thiên Thánh dược tàn khuyết không đầy đủ."
Hổ Tam Âm cũng nhìn chăm chú vào tay Tịch Thiên Dạ, trong chín cây dược liệu trân quý hiếm hoi thì gốc trong tay Tịch Thiên Dạ là tốt nhất, có thể nói là một gốc chuẩn Thiên Thánh dược trong truyền thuyết.
"Không phải Thiên Thánh dược chân chính, nhưng ở bên trong Tinh Linh tộc tổ giới, thì ý nghĩa mà vật này đại biểu sợ cũng không kém bao nhiêu so với Thiên Thánh dược."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Hai người nói chuyện phiếm đều là truyền âm, không thể để cho Tần Tâm Duyệt nghe được nội dung mà bọn họ đang nói chuyện, dù sao việc bọn hắn đến từ Nam Man đại lục cũng là một bí mật, nếu bị người Tinh Linh tộc tổ giới biết được, sợ là sẽ phát sinh ra sự tình không tốt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3708392/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.