Chương trước
Chương sau
Cũng chính vì thế mà Long Thiên Nhi mới không cho Thiên Bảo thánh thành tham gia cuộc cạnh tranh này, đồng thời cũng yêu cầu Phù U thánh thành và Yêu Hoành thánh thành cũng không được phép tham gia. 

 Long Thiên Nhi làm như thế mục đích cũng là vì muốn chiếu cố cho Thiên Cơ thánh thành và những thế lực khác trên Nam Man đại lục. 

 Nếu Thiên Bảo thánh thành, Phù U thánh thành và Yêu Hoàng thánh thành cũng tham gia cạnh tranh thì một số thế lực bình thường trên Nam Man đại lục sợ là đến một danh ngạch cũng không chiếm được, toàn bộ đều sẽ bị ba đại thánh thành cướp đi. 

 Long Đồng Vũ nghe vậy gật nhẹ đầu, nàng cũng ý thức được nếu làn như vậy thì hơi quá đáng. Dù sao bọn hắn cũng luôn miệng nói Chân Mộc linh thổ là tài nguyên thuộc về Nam Man đại lục, vì thế tất cả thế lực Nam Man đại lục đều có quyền hưởng. 

 Vân Thành Dực và Vân Tử Vận đầy sùng bái nhìn Long Thiên Nhi, Thần Long thiên nữ chẳng những thực lực vô song mà còn lòng dạ rộng lớn, nhân vật như vậy sao có thể không khiến người khác khâm phục chứ. 

 Trong bóng tối, Hàn Ảnh Nhi ôm một thanh loan đao, khóe môi hơi nhếch lên. Long Thiên Nhi trời sinh đã có phong thái lãnh đạo, cũng là lý do vì sao chỉ trong thời gian mấy ngày mà chư vị Đế giả của Thiên Cơ thánh thành đều ngoan ngoãn nghe theo kế sách của nàng. 

 "Thiên Nhi tỷ tỷ, bên trong Chân Mộc linh thổ thật sự có thể khiến thôn trưởng gia gia đột phá lên viên mãn Đế cảnh bảo vật sao?" 

 Long Đồng Vũ nháy mắt hỏi. 

 Lần này Thiên Bảo thánh thành muốn Chân Mộc linh thổ cũng bởi vì bên trong Chân Mộc linh thổ có thể làm cho tu sĩ không bị hạn chế của thiên địa pháp tắc, trực tiếp đột phá đến viên mãn Đế cảnh tuyệt thế bảo vật. 

 Trên Nam Man đại lục không chỉ có trung vị Đế cảnh Đế giả, mà thượng vị Đế cảnh Đế giả thật ra cũng có, chẳng hạn như thôn trưởng gia gia của Thiên Bảo cung bọn hắn có nội tình thâm hậu, vài thập niên trước sớm đã đột phá lên thượng vị Đế cảnh, hơn nữa chỉ cách viên mãn Đế cảnh một bước. 

 Chỉ là do hạn chế của Nam Man đại lục nên một bước cuối cùng kia lại không cách nào vượt qua được. Nếu quy tắc trong thiên địa hoàn chỉnh thì việc thôn trưởng gia gia đột phá lên thượng vị đế cảnh là vô cùng đơn giản. 

 "Đương nhiên bảo vật của Chân Mộc linh thổ rất thần kỳ, hoàn cảnh tu luyện trên Nam Man đại lục mấy vạn năm trước so với bây giờ còn kém, nhưng lại vẫn có thể xuất hiện viên mãn đế cảnh." 

 Long Thiên Nhi thản nhiên nói, liên quan đến đoạn lịch sử kia của mấy vạn năm trước, nàng đã điều tra qua một vài tư liệu từ trong những thế lực cổ lão của Thượng Nguyên tông và Tử Tiêu vương triều trên Nam Man đại lục, mặc dù lịch sử bị che dấu, rất nhiều văn hiến đều bị Mộ Thương đại lục tiêu hủy, nhưng bên trong những thế lực cổ xưa nhất vẫn còn lưu giữ những tư liệu trân quý. 

 Những tài liệu kia miêu tả liên quan đến Chân Mộc linh thổ khá nhiều, chính là một trong những cơ duyên lớn nhất của Nam Man đại lục. 

 Từ trước đến nay Mộ Thương đại lục đều xem trọng Chân Mộc linh thổ, mỗi lần Mộc Châu linh thổ sắp mở ra thì Mộ Thương đại lục đều sẽ phái tới những tu sĩ trẻ. 

 Trong truyền thuyết một vạn năm trước có một thiên tài thiếu niên ở Mộ Thương đại lục, đã đạt được vô thượng cơ duyên từ Chân Mộc linh thổ và tu thành Đại Đế cảnh. 

 Đó là lý do vì sao mà Mộ Thương thánh thành lần này sẽ huy động nhân lực đến, đông đến nỗi như muốn tiêu diệt cả Thiên Cơ thánh thành. 

 … 

 Tịch Thiên Dạ ngồi khoanh chân nhắm mắt dưỡng thần trên huyền không đảo. 

 Sau khi đánh bại Dương Thiên Khuyết hắn đương nhiên chiếm cứ và trở thành đài chủ của hòn đảo này. 

 Vào thời điểm này việc tranh đoạt Chân Mộc linh thổ đã hừng hực khí thế, toàn bộ ba trăm toà đảo đều đang chiến đấu kịch liệt. Nam Man đại lục không lớn cũng không quá nhỏ, và đương nhiên ai cũng không nguyện ý giao danh ngạch cho người khác hoặc ít nhiều đều sẽ thử tranh đoạt một lần. 

 Cho dù là những danh túc thành danh đã lâu trên Nam Man đại lục hay bốn mươi tám thánh nhân tôn vị thiên tài cường giả thì cũng đều bị những người khác thay nhau thách thức. 

 Là một người trẻ tuổi lại không có danh tiếng gì, nên Tịch Thiên Dạ cũng không ngừng bị thách thức, trong vòng một giờ ngắn ngủi hắn đã hạ gục được ba tên khiêu chiến với hắn. Trong đó có một Đế giả phổ thông nhưng không cam lòng, cũng có nhất kiếp Đế giả giống Dương Thiên Khuyết, thậm chí là nhị kiếp Đế giả. Nhưng toàn bộ đều bị Tịch Thiên Dạ đánh bại. 

 Đến bây giờ thì rất nhiều người cũng tin rằng Nhiếp Nhân Hùng chính là hạng người có thực lực, hơn nữa thực lực của hắn cũng rất đáng sợ. 

 Tịch Thiên Dạ cuối cùng cũng có cơ hội nghỉ ngơi sau khi chứng minh được thực lực bản thân, không ai còn dám tuỳ tiện khiêu chiến với hắn. 

 Vậy mà chỉ mới nghỉ ngơi trong chốc lát thì lại có người tiếp tục đạp vào hòn đảo. 

 "Người trẻ tuổi, năng lực thiên phú của ngươi thật khiến lão hủ rung động, đáng lý lão hủ cũng không ở đây tranh chấp với ngươi nhưng vì cơ duyên ba ngàn năm một lần của Chân Mộc linh thổ, có vài người cả đời đều không đụng đến một lần, nhưng cơ hội bày ra trước mắt mà từ bỏ, lão hủ thật không cam tâm." 

 Người đến là một lão đầu mộc mạc với làn da khô quắc, hốc mắc hãm sâu cùng với mái tóc thưa thớt và tái nhợt giống như sắp bước vào quan tài. 

 Nhiều người thấy lão giả kia cũng nhịn không được mà phát ra những tiếng kinh hô. 

 "Nghiêm Vu thánh hầu! Chính là Nghiêm Vu thánh hầu một trong ba mươi sáu thánh hầu mấy đời trước." 

 "Nghiêm Vu thánh hầu thế mà vẫn chưa chết, thật không thể ngờ được. Nghe nói ở Thiên Lan chung kết trước đây, hắn chính là một vị Bán Đế cường giả thâm bất khả trắc." 

 "Thiên tài thánh hầu năm đó cũng không thể nào đột phát thành Đế, thế sự thật khó lường." 

 Không cần phải nói, có thể gây nên chấn động như thế thì lão giả kia cũng chính là một vị danh túc. 

 Bốn mươi tám thánh nhân tôn vị vẫn thuộc về những người tuổi trẻ phong hào, những người lớn tuổi kia tự nhiên cũng sẽ lui ra sau. Cho nên mới có đến Thánh vương và Thánh hầu của mấy đời. 

 Đương nhiên những Thánh vương Thánh hầu đương thời cũng là may mắn vì bọn họ là thanh niên trai tráng, lại sinh trưởng trong một thời đại tốt. 

 Ngược lại những niên lão Thánh vương Thánh hầu của mấy đời trước do tuổi tác quá lớn, hơn nữa tiềm lực hao hết nên trong tràng thiên địa đại biến hiện nay sẽ không bằng những Thánh vương Thánh hầu trẻ tuổi kia. 

 "Một lão bối danh túc như thế mà lại đi cạnh tranh với một người trẻ tuổi thì da mặt thật quá dày rồi." 

 Hướng Thiên Huân cau mày có chút không vui nói. 

 Là bằng hữu của Nhiếp Nhân Hùng nên nàng đương nhiên sẽ chú ý đến tình hình của hắn. Một Thánh hầu thành danh hơn ngàn năm trước mà lại chạy đến khiêu chiến với một người trẻ tuổi, nàng sao lại có thể không bất bình. 


 Nghiêm Vu thánh hầu uy danh hiển hách, năm đó chính là sự tồn tại chấn động Nam Man đại lục, Nhiếp Nhân Hùng mặc dù rất mạnh nhưng nếu so sánh với những lão bất tử kia, sợ là vẫn chênh lệch rất nhiều. Sự xuất hiện của Nghiêm Vu thánh hầu dường như đã mang đến ý nghĩa danh ngạch sẽ bị cướp đi. 

 "Có thể như vậy sao? Cơ duyên của Chân Mộc linh thổ mê người như vậy, người ta cũng sẽ không quan tâm quá nhiều điều." 

 Trương Huân Y cười khổ nói. 

 Chỉ có ba trăm danh ngạch mà cường giả bên trên đại lục lại nhiều như vậy, vậy thì không thể nói đến may mắn mà chỉ có thực lực tuyệt đối mới có thể đi đến cuối cùng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.