Chương trước
Chương sau
Từ lần cuối cùng Long Đồng Vũ hỏi thăm nhưng không có kết quả của hai huynh muội Vân Tử Vận cùng Vân Thành Dực, Long Thiên Nhi cũng không bức bách hai thiếu niên nữa mà tự mình đem bọn hắn theo bên người. 

 Dù sao bỏ mặc hai thiếu niên thiếu nữ không có năng lực tự vệ bên trong Phương Hoa lâu cũng không phải là một chuyện tốt. 

 "Trời ạ, trước kia tại Vân Thiên cổ quốc dù là một thiên kiều trên Thiếu Đế bảng còn khó nhìn thấy, hôm nay lại xuất hiện nhiều như vậy." 

 Khuôn mặt nhỏ của Vân Tử Vận đỏ bừng, ghé vào lan can vô cùng hưng phấn. 

 Vân Thiên cổ quốc mặc dù là một cổ quốc rất cường thịnh, chiếm diện tích tương đối rộng lớn, có Đế giả và rất nhiều Bán Đế, nhưng đặt trên toàn đại lục thì lại rất nhỏ, dù sao những cổ quốc cường thịnh bên trên đại lục cũng tương đối nhiều, Vân Thiên cổ quốc chỉ là một trong số đó mà thôi. 

 Đặc biệt là bên trên Vân Thiên cổ quốc không có bất kỳ ai leo lên được Thiếu Đế bảng, cho nên đối với Vân Tử Vận và Vân Thành Dực thì Thiếu Đế bảng vẫn luôn là truyền thuyết, chỉ nghe tên nhưng chưa từng gặp qua. 

 Thiên Vân Tử Vận và Vân Thành Dực đi theo Long Thiên Nhi vào Thiên Cự sơn nên những nhân vật truyền kỳ bọn hắn đều có thể nhìn thấy một lần. 

 "Muội muội, có gì mà kích động vậy, đó chỉ là những thành viên Thiếu Đế bảng bình thường, nếu so sánh cùng Long Thiên Nhi tỷ tỷ thì khác nhau một trời một vực." 

 Vân Thành Dực có chút câu nệ đứng sau Vân Tử Vận, lúc nói lời này hắn nhịn không được nhìn Long Thiên Nhi, ánh mắt đầy sự sùng bái và khâm phục. 

 "Đúng! Ca ca nói đúng, Long Thiên Nhi tỷ tỷ chính là đệ nhất Thiếu Đế bảng, toàn bộ người của Nam Man đại lục không ai có thể sánh bằng." 

 Vân Tử Vận không ngừng gật đầu tán thành với Vân Thành Dực. 

 Sau khi chứng kiến đại chiến giữa Long Thiên Nhi và chư vị cường giả của Mộ Thiên thánh thành, hai huynh muội đã hoàn toàn bị mị lực của Long Thiên Nhi chinh phục, trực tiếp phong nàng là đứng đầu Thiếu Đế bảng, thậm chí là đệ nhất trên toàn Nam Man đại lục. 

 "Cái gì mà đứng đầu Thiếu Đế bảng, các ngươi đừng nói mò, ta không có khả năng đó." 

 Long Thiên Nhi cười nói. 

 "Thiên Nhi tỷ tỷ, trên Thiếu Đế bảng còn có người mạnh hơn ngươi sao?" 

 Vân Tử Vận kinh ngạc nói, sau khi chứng kiến thực lực của Long Thiên Nhi, nàng căn bản không tin rằng thế gian còn có người mạnh hơn Thần Long thiên nữ. 

 Long Nhi nghe vậy hơi trầm ngâm nói: 

 "Đương nhiên là có, Yêu Hoàng của Yêu Hoàng thánh thành mạnh hơn ta một chút, còn có Phệ Linh ma viên của Phù U thánh thành cũng tương đối lợi hại." 

 Thiếu Đế bảng không có bài danh cụ thể, hơn nữa thành viên trên Thiếu Đế bảng mỗi năm đều sẽ tăng lên, nếu nói rộng hơn thì Họa Tâm tiên tử và Thần Long thiên nữ đều là thành viên trên Thiếu Đế bảng, không có tuần tự cao thấp nhưng đều là tuyệt thế chi tài trăm năm hiếm thấy của Nam Man đại lục. 

 Trên thực tế, cùng là thành viên của Thiếu Đế bảng nhưng chênh lệch giữa nhau lại rất lớn. Nên trong lòng mọi người, Thiếu Đế bảng dần dần được chia làm ba cấp độ. 

 Cấp độ bình thường nhất chính là tầng của Họa Tâm tiên tử cùng Thải Lân công chúa, không thành Đế nhưng lại ngạo thị Bán Đế cảnh. 

 Cấp độ ở giữa chính là những người đã thành Đế nhưng không tuyệt thế thiên kiều đủ ba trăm tuổi. 

 Đến cấp độ cao nhất thì chính là Thần Long thiên nữ, Mộ Thương Phi Tuyết, yêu tộc Yêu Hoàng, Phệ Linh ma viên. 

 Bốn người này chính là những người danh tiếng nhất trên Thiếu Đế bảng, có tiếng nói nhất, đồng thời liên quan đến ai là người ngôn luận và tranh luận mạnh nhất trong số bọn họ cũng chưa bao giờ dừng lại. 

 Vân Tử Vận nghe vậy hít vào một ngụm khí lạnh, trong mắt đầy sự rung động, Thần Long thiên nữ đã mạnh như vậy, Yêu Hoàng của Yêu Hoàng thánh thành lại còn mạnh hơn? Hơn nữa lại không quá ba trăm tuổi. 

 "Hừ! Cổ yêu tộc Yêu Hoàng cùng Cổ Ma tộc Phệ Linh ma viên cũng không có gì ghê gớm, bọn hắn chỉ là ỷ lại rằng mình là đại diện cho hậu bối của thần linh mà thôi. Hiện tại thì bọn hắn cái thế vô song, nhưng thời gian trôi qua sợ là không thể so sánh cùng Thiên Nhi tỷ tỷ." 

 Long Đồng Vũ nhếch miệng có chút khinh thường nói. 

 Phệ Linh ma viên chính là một thần thú hậu đại được thả ra từ Thiên Lang thế giới, cha mẹ hắn đều là thần thú nên huyết mạch có thể nói là tương đối cao quý cùng bất phàm. Vốn dĩ Phệ Linh ma viên chỉ là một quả trứng bị phong ấn bên trong Thủy Ma tổ, cũng không biết Lam Mị ma nữ kia dù đoạn gì mà không chỉ phá giải phong ấn, hơn nữa còn ấp ra Phệ Linh ma viên. 

 Mặc dù trứng của Phệ Linh ma viên tồn tại trong thời kỳ thượng cổ, nhưng muốn ấp ra lại là sự tình của hai ba trăm năm, cho nên tuổi tác của Phệ Linh ma viên tương đối nhỏ, chưa đầy ba trăm tuổi. 

 Còn Yêu Hoàng của Đông Hải kia thì càng thêm huyền bí, hắn đến từ nơi sâu của Đông Hải, cũng là thần thú hậu đại, thời gian ấp ra hắn so với Phệ Linh ma viên đều muộn nhưng vừa xuất hiện liền gây nên kinh thiên sóng lớn tại Đông Hải, trong thời gian một tháng ngắn ngủi đã toàn bộ thu phục Đông Hải yêu tộc. 

 Nếu nói Yêu Hoàng và Phệ Linh ma viên mạnh hơn tỷ tỷ, Long Đồng Vũ tương đối không phục. 

 Nếu không phải vì tỷ tỷ không có sự vun trồng của các thần linh lưu lại cùng với những ngày tháng bị lưu giữ tại Thiên Lan thế giới thì khẳng định sẽ mạnh hơn bọn họ rất nhiều. 

 "Được rồi Đồng Nhi, Yêu Hoàng cùng với Phệ Linh ma viên không phải là những hạng đơn giản." 

 Long Thiên Nhi cười nói. 

 Yêu Hoàng thì nàng không rõ, nhưng Phệ Linh ma viện thì theo chân nữ nhân kia làm việc. Nghĩ đến nữ nhân kia, ánh mắt Long Thiên Nhi liền có chút ngưng đọng. Chủ nhân từng nói, nữ nhân kia chính là người khó ứng phó nhất trên Nam Man đại lục, nếu muốn hủy diệt Nam Man đại lục, sợ là ngoài hắn ra thì toàn bộ Nam Man đại lục đều không ai có thể khắc chế nàng ta. 

 Câu nói này Long Thiên Nhi vẫn cứ ghi nhớ tận đáy lòng, những năm qua nàng cảnh giác nhất chính là Phù U thánh thành. Ở đấy nhiều năm như vậy nhưng nữ nhân thần bí kia đều không có hành động gì lớn như thể không quá hứng thú với Nam Man đại lục. 

 Phệ Linh ma viện đã được nữ nhân kia bồi dưỡng trưởng thành thì khó ứng phó như thế nào cũng có thể biết được. 

 "Tỷ tỷ, vì sao lại không để những thiên tài trẻ tuổi của Thiên Bảo thánh thành chúng ta đến thăm dự cạnh tranh, nếu là nhóm thiên tài trẻ tuổi của Thiên Bảo thánh thành chúng ta xuất mã thì những huyền không đảo kia sợ là có hơn một nửa đều sẽ bị chúng ta chiếm cứ." 

 Những Đế giả không thể tham dự cuộc tranh đoạt huyền không đảo, chỉ có những tu sĩ Đế cảnh trở xuống mới có thể đi tranh đoạt. Bỏ qua những đại lục quần hung thì những huyền không đảo nhiều hơn phân nửa vị trí, lời đơn giản ấy lại cuồng vọng đến cực điểm. 

 "Đồng Nhi, không thể tham lam. Thiên Bảo thánh thành chúng ta đã đạt được rất nhiều, hơn nữa nếu Thiên Bảo thánh thành chúng ta cũng tham gia cạnh tranh, thì ngươi cho rằng người Phù U thánh thành và Yêu Hoàng thánh thành sẽ không tham dự sao?" 

 Long Thiên Nhi thản nhiên nói. 

 Số lượng Chân Mộc linh thổ Thiên Bảo thánh thành lấy được nhiều nhất, dù sao thì sự việc này Thiên Bảo thánh thành bọn hắn là cố sức nhất. Thứ hai chính là Phù U thánh thành và Yêu Hoàng thánh thành. Ngược lại chủ nhà Thiên Cơ thánh thành lại đạt được ít nhất.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.