Chương trước
Chương sau
Dương Thiên Khuyết hoảng sợ, Nhiếp Nhân Hùng lúc này như là Ma Thần hàng thế. 

 "Nhiếp Nhân Hùng, ngươi đừng có hù dọa ta, bản tọa đã đạt đến Thượng Nguyên tông chân truyền lại tu thành nhất kiếp bán đế, không tin không đánh bại được ngươi." 

 Dương Thiên Khuyết ép mình tập trung ý chí, trấn áp sợ hãi trong lòng xuống, hắn biết rằng bản thân không thể hoảng, bằng không sẽ thua, thậm chí trở thành người khiến miệng đời cười chê và làm bàn đạp cho tặc nhân Nhiếp Nhân Hùng. 

 Cho nên dù như thế nào thì hắn đều không thể thất bại, hắn quyết không thể thua Nhiếp Nhân Hùng được. 

 "Thượng Nguyên Phân Thiên Đại Pháp." 

 Dương Thiên Khuyết nổi giận gầm lên một tiếng, phun trào hoang khí kinh người bao phủ toàn bộ hòn đảo huyền không, trăm dặm trong huyền không đảo đều bao phủ tại một tầng hoang khí Huyền Cương màu xanh, bảy đạo Minh Hoàng thi văn của Tịch Thiên Dạ cũng bị đế khí Huyền Cương bao trùm. 

 hoang khí Huyền Cương bao trùm đảo huyền không trong nháy mắt, toàn bộ đảo huyền không như hóa thành Dương Thiên Khuyết, hàng loạt đế đạo pháp tắc từ hư không nổi lên bị khống chế, trăm dặm thiên địa nguyên khí xung quanh cũng điên cuồng tràn vào cơ thể Dương Thiên Khuyết. 

 Lúc này đừng nói là Thánh Giả bình thường, ngay cả bán đế sợ là cũng không cách nào trong phạm vi trăm dặm hấp thu một chút thiên địa nguyên khí nào hoặc tạo ra một đế đạo pháp tắc gì, bên trong hoang khí Huyền Cương thì Dương Thiên Khuyết như một vị đế giả chân chính, xây dựng ra đế đạo Pháp Vực của chính mình. 

 "A, Thượng Nguyên Phân Thiên Đại Pháp! Dương Thiên Khuyết thế mà có thể tu luyện thượng cổ bí thuật, thiên phú quả thật rất lợi hại." 

 Nhóm đế giả thiên cung đều nhìn về Hướng Dương Thiên Khuyết, trong mắt có chút ngoài ý muốn. 

 Dù cho đạo chủ Thượng Nguyên tông hay Thái Thượng trưởng lão Nguyên Hoa cũng hướng về Hướng Dương Thiên Khuyết, trong mắt xuất hiện một tia tán thưởng. 

 Thượng Nguyên Phân Thiên Đại Pháp chính là bất truyền bí thuật của Thượng Nguyên tông, nhưng không phải người Thượng Nguyên tông sáng tạo mà là đoạt được trong vùng đất thượng cổ bí ẩn. 

 Nghe nói Thượng Nguyên Phân Thiên Đại Pháp này xuất hiện từ một thượng cổ thần tông cổ xưa. 

 Đương nhiên Thượng Nguyên không thể có được Thượng Nguyên Phân Thiên Đại Pháp hoàn chỉnh, chỉ là đạt được một chút ít ngoài rìa, nhưng dù là như thế cũng làm cho đế giả Thượng Nguyên tông so với những đế giả tông môn khác thì mạnh hơn. 

 Nói chung chỉ có đế giả mới có thể tu thành Thượng Nguyên Phân Thiên Đại Pháp, nếu là thời kì bán đế cảnh có thể tu thành chính là kỳ tài rất hiếm thấy. 

 "Trẻ con là dễ dạy!" 

 Hồng Lâm đế giả thấy vậy thì sắc mặt trở nên tốt hơn, ý khen ngợi trong ánh mắt không hề che giấu. 

 Hắn không ngờ rằng Dương Thiên Khuyết có thể tại thời kì bán đế mà tu thành Thượng Nguyên Phân Thiên Đại Pháp, thiên phú cao như vậy không hổ là truyền nhân của hắn. 

 Nhiếp Thiên đế chủ cùng Thượng Nguyên tông chủ khẽ nhíu mày, Thượng Nguyên Phân Thiên Đại Pháp có rất ít người biết được. 

 Nhất là Thượng Nguyên tông chủ biết được bí pháp này lại càng thêm lợi hại. 

 Thời kì Bán Đế mà có thể tu thành bí pháp giống với đế đạo Pháp Vực, mặc dù không cách nào so sánh cùng đế đạo Pháp Vực, nhưng đối phó với đám dưới đế giả cũng đã dư xài. 

 Trừ phi đế giả chân chính ra tay, bằng không Dương Thiên Khuyết dùng Thượng Nguyên Phân Thiên Pháp Vực của mình đã đứng ở thế bất bại, dù cho nhị kiếp Bán Đế ra tay cũng chưa chắc làm gì được hắn. 

 "Nhiếp Nhân Hùng, ngươi có át chủ bài thì ta cũng có! Sau khi tu thành Thượng Nguyên Phân Thiên Đại Pháp, ta chưa bao giờ gặp người khác, ban đầu muốn giữ lại để lúc tranh đoạt ít vị trí Tông chủ lấy ra. Đáng tiếc bị ngươi bức đi ra, thật là khiến ta không ngờ." 

 Dương Thiên Khuyết âm trầm nhìn Nhiếp Nhân Hùng bằng ánh mắt tràn đầy nghiền ngẫm. Vốn cho là chiến đấu dễ như trở bàn tay, lại khiến cho hắn đến tình tạng như thế, trong lòng đương nhiên có chút không vui. 

 Nhưng để có thể đánh bại Nhiếp Nhân Hùng, hắn không để ý nhiều như vậy. 

 Bên trong Thượng Nguyên Phân Thiên Pháp Vực, Nhiếp Nhân Hùng không thể điều bất cứ nguyên khí thiên địa nào, cũng không cách nào điều động bất cứ pháp tắc thiên địa gì, như là cá trong chậu. 

 Dương Thiên Khuyết cười ha ha, hàng loạt thiên địa nguyên khí không ngừng chảy vào trong cơ thể hắn, thân thể vừa mới bị Tịch Thiên Dạ đả thương rất nhanh liền hồi phục như lúc ban đầu. 

 Tịch Thiên Dạ nhìn Dương Thiên Khuyết từ trên xuống dưới hơi ngoài ý muốn, bí pháp như thế này mà ở Thượng Nguyên tông, hắn có thể nhìn ra kẻ tạo ra bí pháp này sợ là sinh linh cấp bậc thần linh mới có thể làm được. 

 "Bia thịt nhiều thêm một tầng ở ngoài vẫn như cũ chỉ là bia thịt." 

 Tịch Thiên Dạ bước ra một bước, thể xác lực lượng vô cùng đáng sợ trong nháy mắt bùng nổ, lóe lên liền biến mất tại chỗ, sau một khắc liền xuất hiện trước mặt Dương Thiên Khuyết, tựa như phù quang lược ảnh nhanh không thể tưởng tượng nổi. 

 Dương Thiên Khuyết căn bản là phản ứng không kịp, bịch một tiếng liền bị Tịch Thiên Dạ đánh trúng, lực lượng đáng sợ xuyên vào trong cơ thể hắn như là đạn hạt nhân nổ tung, một lần nữa khiến thân thể của hắn nổ ra một lỗ máu. 

 Nhưng chỉ một lát sau thương thế Dương Thiên Khuyết liền khôi phục như lúc ban đầu, hắn lúc này cùng thiên địa tương dung lại có đế đạo pháp tắc che chở, có thiên địa nguyên khí không ngừng cung cấp nên muốn giết hắn rất khó khăn, trừ phi nhất kích mất mạng bằng không không có khả năng giết chết hắn. 

 Trong nháy mắt, Dương Thiên Khuyết đã chịu trên trăm quyền khiến thân thể bạo liệt, huyết dịch bay tán loạn, nhưng sinh cơ không thể nào bị dập tắt, hắn như là con cưng của thiên địa, bất tử bất diệt. 

 "Ha ha, Niếp Nhân Hùng, cam chịu số phận đi! Ở Thượng Nguyên Phân Thiên Pháp Vực thì ta là vô địch, ngươi vĩnh viễn không có khả năng giết chết ta, cuối cùng bị mài chết sẽ chỉ là ngươi, lực lượng của ngươi dù cho có mạnh như thế nào, đối với cũng vô dụng!" 

 Dương Thiên Khuyết ha ha cười lớn, tóc tai bù xù, mặc dù hết sức thảm nhưng người thắng nhất định sẽ là hắn. 

 "Thật sao." 

 Tịch Thiên Dạ tạm dừng cuộc chiến với Dương Thiên Khuyết, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn hắn. 

 Vừa rồi hắn chỉ coi Dương Thiên Khuyết là một bia sống để luyện tay một chút mà thôi, thứ gọi là Thượng Nguyên Phân Thiên Pháp Vực tất nhiên không có khả năng làm khó hắn. 

 "Dĩ nhiên, chờ lực lượng của ngươi hao hết, hoang khí khô kiệt thì ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết." 

 Dương Thiên Khuyết khặc khặc cười nói. 

 "Ngu muội." 


 "Làm sao có thể!" 

 "Thiên địa pháp tắc sao có thể bị hạn chế, đó là thủ đoạn gì." 

 Hết thảy đế giả trong Thiên Cung cũng nhịn không được đứng lên, trong mắt tràn đầy rung động cùng không thể tin. 

 Những đế giả trong cung còn phản ứng kịch liệt hơn so với Dương Thiên Khuyết.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.