Chương trước
Chương sau
Tóc tai Bố đế sứ bù xù, máu nhuộm vạt áo, ánh mắt như dã thú, tràn đầy cừu hận cùng hung tàn. 

 Ép một tên thượng vị Đế Cảnh từ bỏ đế đạo tàn nhẫn nhường nào, nếu không phải đã đến đường cùng thì chắc chắn Bố đế sứ sẽ không làm thế. 

 Vù! 

 Man Cổ Sơn và Hàn Ảnh Nhi ảo ảnh chớp động, trong khoảnh khắc liền đến bên người Long Thiên Nhi, vô cùng ngưng trọng nhìn Bố đế sứ. 

 Thời khắc này Bố đế sứ đã khiến tất cả bọn hắn cảm nhận được uy hiếp trí mạng, sợ là chỉ mình Long Thiên Nhi sẽ không ngăn được. 

 Khí tức khủng bố hủy thiên diệt địa không ngừng bộc phát ra từ trên người Bố đế sứ, dù Man Cổ Sơn vẫn xưng là phòng ngự vô địch, giờ phút này cũng có chút chột dạ. 

 "Các tỷ tỷ yên tâm, ta có biện pháp trừng trị hắn." 

 Trong lúc mấy người Long Thiên Nhi còn đang vô cùng ngưng trọng thì một thanh âm hư vô mờ mịt, như có như không bỗng nhiên xuất hiện trong đầu mấy người. 

 Thanh âm kia không truyền trong đất trời mà trực tiếp xuất hiện trong thức hải đám Long Thiên Nhi, vô cùng huyền bí khó lường, sợ là bất kỳ người nào ở đây cũng không thể phát giác. 

 Đám Long Thiên Nhi nghe vậy thì lập tức vui vẻ. 

 Bọn hắn đều nhận ra đây là thanh âm của Thải Thận Nhi, trong bốn người bọn họ, mặc dù Thải Thận Nhi không am hiểu chiến đấu, nhưng tu vi và thần thông mà nàng nắm giữ lại thần kỳ và khó lường nhất. Luận uy hiếp thì Thải Thận Nhi mới là người mạnh nhất trong số họ. 

 Chỉ thấy thanh âm Thải Thận Nhi vừa dứt, thiên địa liền bỗng nhiên yên tĩnh, đám Long Thiên Nhi và cả Bố đế sứ đều như bị kéo vào một không gian đặc thù, trong thời không kia, tất cả mọi người đều như bị khống chế, bao quát cả nghe, nhìn và xúc giác, thậm chí cả tư duy. 

 "Mộng ảo lĩnh vực." 

 Long Thiên Nhi và Hàn Ảnh Nhi đưa mắt nhìn nhau, trong mắt đều có mấy phần kinh hãi, không ngờ Thận Nhi đã luyện thành mộng ảo lĩnh vực, không hổ là người có thiên phú và tu vi cao nhất trong bốn người bọn họ. 

 Trong Mộng ảo lĩnh vực, hết thảy đều tựa như ảo mộng, tất cả mọi thứ ở đây đều bị người ta an bài, nếu đắm chìm trong mộng ảo lĩnh vực thì sẽ không thể tự kiềm chế, sẽ quên hết thảy những gì thuộc về bản thân, hóa thành một bộ phận của mộng ảo lĩnh vực, mộng ảo lĩnh vực an bài hắn là cái gì thì hắn sẽ là cái đó. 

 Mặc dù tu vi của bố đế sứ rất mạnh, nhưng linh hồn và lực ý chí lại tương đối phổ thông, trong mộng ảo lĩnh vực của Thải Thận Nhi gần như trong nháy mắt liền mất đi bản tâm, quên mất chính mình, quên hết mọi thứ, ánh mắt ngơ ngác, năng lượng hủy thiên diệt địa cũng bỗng nhiên ngưng kết, không còn tụ tập cùng tích lũy. 

 "Tình huống như thế nào?" 

 "Vì sao Bố đế sứ lại bất động rồi?" 

 "Đế quả tế hiến đại pháp giống như đang dần dần kết thúc." 

 Trên Thiên Cự sơn, tất cả mọi người đều nhìn Bố đế sứ, trong mắt tràn đầy nghi hoặc cùng cổ quái. 

 Đế quả tế hiến đại pháp thi triển được một nửa bỗng nhiên đình chỉ, chẳng lẽ Bố đế sứ hối hận rồi hả? 

 Rất nhiều người đều theo bản năng cho rằng Bố đế sứ đột nhiên hối hận, dù sao thì sau khi hiến tế đế quả sẽ triệt để mất đi đế đạo, một thân thượng vị Đế Cảnh chẳng khác nào triệt để bị hủy. Đổi thành ai khác cũng không thể không do dự, dừng cương trước bờ vực cũng không phải chuyện lạ gì. 

 Nhóm đế giả còn may mắn sống sót của Mộ Thương thánh thành dĩ nhiên không biết Bố đế sứ đã bị mộng ảo lĩnh vực của Thải Thận Nhi bao phủ, tinh khí thần cùng với hết thảy tư duy đều đã triệt để đắm chìm trong mộng ảo lĩnh vực, sớm đã không có suy nghĩ của mình. 

 Kỳ thật, một khi thi triển đế quả tế hiến đại pháp liền không thể ngừng lại, nếu cưỡng ép dừng lại sẽ bị cắn trả trọng thương, cái giá phải trả cũng không nhỏ. 

 Bố đế sứ hiện tại chính là như thế, mặc dù ngơ ngác đứng bất động giữa không trung, nhưng trong cơ thể lại không như thế, lực lượng hủy thiên diệt địa hắn tụ tập đến bởi vì không có người khống chế mà triệt để bùng nổ, toàn bộ cắn trả bản thân, chưa thương tổn được ai đã làm hại chính mình. 

 "Bố đế sứ bị thế nào vậy? Cỗ năng lượng kia ở trong cơ thể ngài ấy đã triệt để mất khống chế, nếu chậm trễ khai thông, sợ là sẽ xảy ra chuyện lớn." 

 Một tên đế giả của Mộ Thương thánh thành run run rẩy rẩy nói, cỗ năng lượng trong cơ thể Bố đế sứ như mặt trời treo trên đầu, toàn bộ người ở Thiên Cự sơn mạch đều có thể cảm nhận được. 

 Một cỗ năng lượng mất khống chế, hậu quả sinh ra sẽ khó mà chịu nổi. 

 Hết thảy tu sĩ Mộ Thương thánh thành đều phát hiện điểm không hợp lý, nhưng lại không thể làm gì, có mấy người Long Thiên Nhi ở đó, bọn hắn căn bản là không thể tới gần, một khi tới gần thì phải chết không nghi ngờ. 

 Hai mắt Bố đế sứ ngốc trệ, thân thể bởi vì năng lượng trong cơ thể mất khống chế mà không ngừng biến hình, lúc lớn lúc nhỏ, như là khí cầu. Nhưng Bố đế sứ lại như không hề phát giác ra mối nguy này, trên mặt lại luôn mang vẻ tươi cười. 

 Nếu là bình thường, nụ cười kia quả thật hết sức hiền lành, nhưng giờ khắc này lại tương đối cổ quái cùng quỷ dị khiến cho người ta có không rét mà run. 

 Ba người Long Thiên Nhi đưa mắt nhìn nhau, thầm nghĩ Thận Nhi quả nhiên lợi hại, Bố đế sứ đã sắp chết mà một điểm phản ứng cũng không có. 

 Nếu cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa kia triệt để nổ tung thì dù Bố đế sứ chết chắc. 

 Toàn bộ tu sĩ trên Thiên Cự sơn mạch đều nhìn lên trời, theo thời gian trôi qua, rốt cục cũng có người phát hiện ra Bố đế sứ cổ quái. 

 "Bố đế sứ có vấn đề, nếu bản hoàng đoán không sai, hắn đã bị người ta khống chế thần tâm." 

 Chu Ngạn hoàng kinh hãi nói, dù Bố đế sứ có tạm thời đổi ý từ bỏ đế quả tế hiến đại pháp thì cũng không thể để cho cỗ năng lượng kia chạy tán loạn trong người, không khai thông cũng không khống chế mà lại mặc cho cỗ năng lượng kia phá hư thân thể của mình như thế thì chỉ có một khả năng duy nhất chính là linh hồn của Bố đế sứ đã bị khống chế. 

 "Cái gì! Bố đế sứ chính là một tên thượng vị Đế Cảnh, người nào có thể trực tiếp khống chế tinh thần của hắn?" 

 Niếp Thiên đế chủ không thể tin nói. 


 Ba tên đế chủ âm thầm kinh hãi, không ngờ Thiên Bảo thánh thành lại đáng sợ như thế, nếu người thần bí khống chế Bố đế sứ kia có ý đối địch với Thiên Cơ thánh thành, sợ là một người liền có thể trấn áp cả Thiên Cơ thánh thành. 

 Đương nhiên không chỉ Tử Tiêu vương triều nhìn ra mánh khóe, Thượng Nguyên tông, Tán Sĩ liên minh, Vạn Vật liên minh và các thế lực Hải tộc cũng dồn dập nhìn ra mánh khóe. Sợ rằng Bố đế sứ không dừng đế quả tế hiến đại pháp, mà là bị người khống chế. 

 "Yêu nhân! Không thể tổn thương Bố đế sứ." 

 Đế giả của Mộ Thương thánh thành cũng có người phát hiện ra vấn đề, lập tức liền có mấy người lao ra bay về phía Bố đế sứ, ý đồ thức tỉnh lão ta.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.