Chương trước
Chương sau
Nhưng tất cả mọi người đều không thể nhìn rõ tướng mạo của người thần bí kia, cho dù là ai hay tu vi gì, cho dù thi triển bí thuật hay thiên nhãn thần thông gì đều không cách nào nhìn rõ chân diện mục của bóng mờ kia, như thể nàng mãi là hơi nước nhẹ nhẹ nhàng nhàng phiêu đãng trong gió.

"Là ai?"

Họa Tâm tiên nữ chấn động nhìn lên bầu trời, trung vị Đế cảnh tứ trùng thiên đã bị một nhát chém chết, thật quá mức kinh ngạc.

Nàng không phải là chưa từng thấy qua cao thủ nào đáng sợ như vậy, nhưng cao thủ kia không chỉ tài giỏi mà còn trẻ tuổi, đoán chừng không kém nàng bao.

nhiêu, chẳng lẽ lại là một người như Thần Long thiên nữ....

Chỉ cần xuất hiện thêm một nhân vật giống Thần Long sẽ tạo ra ảnh hưởng kinh thiên động địa cho đại lục.

Tay Nhiếp Nhân đế chủ run run, cả cơ thể đều căng cứng, một suy nghĩ đáng sợ xông lên đầu.

Người đó, lại xuất hiện.....

Vừa xuất hiện liền mưu sát Trung vị Đế cảnh tứ trọng thiên Đế giả đến chết, so với vụ việc ở Nhiếp Thiên đế cung còn đáng sợ hơn gấp trăm lần.

Sinh mệnh lực của Trung vị Đế cảnh cường mạnh đến mức những tu sĩ Thượng vị Đế cảnh đều không thể hoàn toàn xóa sổ một vị trung vị tứ trọng thiên

Đế giả trong nháy mắt.

Thủ đoạn của người thần bí kia khiến cho người khác kinh sợ.

Khuôn mặt Bố Đế sứ khó coi đến cực điểm, hắn đã đánh giá rất cao ba người trên Thiên Cự sơn, hắn cho rằng ba người kia cùng Thần Long thiên nữ hợp lại thì có thể đánh với hắn một trận.

Nhưng hắn nằm mơ cũng không ngờ rằng một mình Thần Long thiên nữ đã có thể đánh hắn ra nông nỗi như vậy.

Sau khi Hàn Ảnh Nhi một kích đã giết chết Mi La Đế giả, ánh mắt nàng lạnh băng như cửu u tử thần nhìn về phía Đế giả của Mộ Thương thánh thành khiến cho tất cả Đế giả Mộ Thương thánh thành không rét mà run, cả người đều khẩn trương đến cực điểm như thể bị một bóng ma tử vong bao phủ.

Chỉ thấy một bóng mờ lóe lên, Hàn Ảnh Nhi liền biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lại trên mặt đất thì nàng đã ở sau lưng mọt vị Đế giả Mộ Thương thánh thành mà không có bất kỳ âm thanh nào, vị Đế giả kia không hề phát hiện.

Hắn không phát hiện nhưng những người khác lại hét lên từng tiếng kinh hô.

"Khoáng Ly, chạy mau."

"Cẩn thận sau lưng."

"Nữ nhân kia đang đứng sau lưng ngươi, cẩn thận..."

Đế giả Mộ Thương thánh thành điên cuồng nhắc nhở nhưng đã muộn rồi,

trong lúc bọn họ đang nhắc nhở thì một thanh lợi khí màu đen vô cùng sắc bén đã đâm xuyên qua thân thể của vị Đế giả tên Khoáng Ly kia.

Chỉ thấy Trung vị Đế giả tên Khoáng Ly kia kêu lên một tiếng thảm thiết, cả người khô quät xuống với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được sinh cơ trong cơ thể điên cuồng biến mất như thể bị thanh lợi khí màu đen kia hút đi toàn bộ, chỉ trong chớp mắt liền hóa thành một xác chết khô.

Vù Vù!

Mọi người trên Thiên Cự sơn không nhin được hít một hơi lạnh.

Trung vị Đế giả! Lại một Trung vị Đế giả bị đánh chết trong chớp mắt giống như giết một con gà.

Đáng sợi Thật đáng sợi

Không chỉ Mộ Thương thánh thành, đến cả tu sĩ Thiên Cơ thánh thành cũng tim đập nhanh nhìn về tuyệt mỹ thân ảnh như sương khói kia, trong mắt đầy sự kiêng ky.

Nhất là tứ đại chí cường giả của Thiên Cơ thánh thành.

Ban đầu bọn họ cho rằng sau khi trải qua thiên tân vạn khổ đột phát thành Trung vị Đế giả thì đã có thể được xưng tụng như tuyệt đỉnh cao thủ trên Nam Man đại lục, tuy không thể nói là vô địch nhưng thiên hạ to lớn cũng có thể đi qua.

Nhưng lúc này bọn họ mới phát hiện, trên đại lục không hề đơn giản như họ tưởng tượng, Đế sứ của Mộ Thương thánh thành không chỉ là Thượng vị Đế cảnh †ồn tại mà còn là Thiên Bảo thánh thành, lại có người có thể mưu sát bọn họ trong nháy mắt.

Giết bọn họ thì có gì khác biệt so với giết Trung vị Đế giả kia của Mộ Thương thánh thành.

Tất cả tu sĩ Thiên Cơ thánh thành đều trầm mặc, giờ này khắc này mới nhận ra sự nhỏ yếu của bản thân, thời kỳ huy hoàng trước đấy sớm đã một đi không trở lại.

"Đã từng có một sự huy hoàng gì đó, có điều chỉ là tự lừa dối mình trong tưởng tượng mà thôi, đã làm nô tài mấy vạn năm, chẳng lẽ các ngươi vẫn còn say mê trong đó hay sao? Cường giả của Thiên Bảo thánh thành xuất thế mới chính là thời cơ chân chính để chúng ta dục hỏa trung sinh."

'Thải Lân công chúa thấy cảm xúc xung quanh tu sĩ Thiên Cơ thánh thành giảm sút, đến cả Đế giả cũng như vậy, mới nhịn không được cười lạnh nói.

Trước kia, mặc dù Thiên Cơ thánh thành thống ngự toàn bộ Nam Man đại lục, nhưng mục đích cũng chỉ là vì bù nhìn của Mộ Thương thánh thành mà thôi.

Thải Lân công chúa là công chúa của Hải tộc đương nhiên sẽ hiểu lịch sử hắc ám của mấy vạn năm trước.

Cái gọi là Nam Man đại lục không có Đế giả kia, thật ra không phải chưa bao giờ có Đế cảnh cường giả xuất hiện qua, đây chỉ là cách nói trong mấy vạn năm mà thôi.

Thực ra ba vạn năm trước, trên Nam Man đại lục đã từng có Đế giả, mà không chỉ là một vị.

Tuy Nam Man đại lục không thích hợp để tu luyện nhưng Mộ Thương đại lục thì lại thích hợp, đột phá thành Đế trên Mộ Thương đại lục nhẹ nhàng hơn gấp nhiều lần so với trên Nam Man đại lục.

Tổ tiên của Nam Man đại lục mấy vạn năm trước đã phát hiện ra sự tồn tại của Mộ Thương đại lục.

Lúc đó, rất nhiều tu sĩ của Nam Man đại lục đã xông lên Mộ Thương đại lục, với hoàn cảnh và tài nguyên tu luyện tốt hơn, rất nhiều tu sĩ bên trên Nam Man đại lục đều dồn dập đột phá thành Đế.

Lúc đầu người của Mộ Thương đại lục cũng không quan tâm, còn tu sĩ trên Nam Man đại lục lại hết sức cẩn thận.

Đáng tiếc giấy không gói được lửa, tu sĩ Mộ Thương sau khi phát hiện tu sĩ Nam Man ngày càng cường thịnh đã không nhịn được mà ra tay với Nam Man đại lục.

Với trận chiến kia, máu tươi vẩy khắp mặt đất, ảnh hưởng đến mấy vạn năm sau.

Lịch sử và nội tình của Mộ Thương đại lục sâu dày vô cùng, Nam Man đại lục không thể phát triển lên trước tự nhiên sẽ không phải là đối thủ của họ.

Hầu hết Đế giả của Nam Man đại lục đều chết sạch trong trận chiến kia, đường hầm không gian huyền bí có thể đi tới Mộ Thương đại lục kia cũng bị người Mộ Thương khống chế lại. Nhờ vào đường hầm không gian kia mà chúng đã đã thành lập cứ điểm và âm thầm thống trị toàn bộ Nam Man đại lục.

Cái gọi là Mộ Thương thánh thành cũng chỉ là một cứ điểm bên trên Nam Man đại lục mà thôi.


Sau khi biết được lịch sử chua xót của mấy vạn năm trước thì toàn bộ tu sĩ Thiên Cự sơn đều vô cùng phẫn nộ, ánh mắt đầy thù hận nhìn về phía người của Mộ Thương thánh thành.

"Thay vì chôn đầu làm đà điểu, chỉ bằng ra sức đánh cược một lần, xông ra thiên địa. Nếu không thì Nam Man đại lục rất khó có khả năng vươn mình, mãi mãi cũng chỉ bị nô dịch."

hải Lân công chúa lạnh lùng nói. Cho dù thế nào thì Thiên Bảo thánh thành hiện tại cũng thuộc về Nam Man,

nếu có thể quật khởi cùng Nam Man, công tích của Thiện Bảo thánh thành sợ là có thể ghi vào sử sách, vĩnh viễn lưu truyền.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.