"ý của ngươi là gì?" Sắc mặt của kiếm linh trầm xuống, bất thiện nhìn về phía Tịch Thiên Dạ.
Hàn Ngọc cũng có chút ngạc nhiên, vẻ mặt không rõ ràng nhìn về Tịch Thiên Dạ.
"Đúng là Ngọc Lưu Tổ Kiếm có khí kinh, nhưng không phải là ngươi." Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
"Nói láo, hạng giá áo túi cơm như ngươi còn dám hồ ngôn loạn nữa thì có tin †a dùng một kiếm chém chết ngươi không??”
Kiếm linh giận dữ, một cỗ quang mang thần thánh thuần khiết bộc phát ra, Ngọc Lưu Tổ Kiếm lơ lửng trên không cũng hơi chấn động một cái, tản ra khí tức kinh thiên động địa khiến cho cả pháp tắc thế giới ngưng kết lại.
"Không được làm càn."
Hàn Ngọc giật mình, muốn khống chế Ngọc Lưu Tổ Kiếm nhưng lại phát hiện căn bản không thể nào khống chế được, phảng phất đã mất đi quyền khống chế đối với Ngọc Lưu Tổ Kiếm.
Sao lại thế!?
Ngọc Lưu Tổ Kiếm chính là bảo vật mà Ngọc Yên Thượng Thần ban cho nàng, sao nàng lại không thể khống chế được chứ?
"Tiểu tử, ngươi đã không biết tốt xấu như thế thì lão phu chỉ có thể giết chết ngươi, tránh ảnh hưởng đến danh dự của truyền nhân Thượng Thần."
Ánh mắt kiếm linh lạnh lùng, nồng nặc sát cơ, không chút nào giống với vẻ ngoài hiền lành hết.
"Không thể được!"
Hàn Ngọc sợ hãi thốt lên, nàng rõ ràng uy lực của Ngọc Lưu Tổ Kiếm, nếu như kiếm linh thực sự kích phát được uy năng của Ngọc Lưu Tổ Kiếm thì dù chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3675273/chuong-699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.