Chương trước
Chương sau
"Ta dám một mình tới đây thì trong lòng đã có suy nghĩ, thứ ngươi muốn là vạn năm Địa Mẫu tương, mà thứ ta cần là Huyền Thiên Ly Hỏa châu, nếu ngươi giết ta thì vĩnh viễn đừng mong đạt được vạn năm Địa Mẫu tương."

Tịch Thiên Dạ thờ ơ nói.

Trong lòng tên áo đen có chút khó chịu, sắc mặt trở nên khó coi giống như bị trộm mất con vịt đã đun chín.

"Giữa chúng ta có thể thương lượng một chút, ngươi giao Huyền Thiên Ly Hỏa châu cho ta, ta sẽ giao cho ngươi vạn năm Địa Mẫu tương, thế nào?"

Tịch Thiên Dạ nói tiếp. 'Tên áo đen hừ lạnh một tiếng:

"Tiểu tử, ngươi cho ta là kẻ ngu sao? Sự tình đã đến bước này còn có thể giao. dịch công bằng sao?"

Hắn đã hoàn toàn đắc tội với Nhiếp thái tử không còn đường lui.

"Vậy ngươi tha ta một mạng, ta sẽ tặng vạn năm Địa Mẫu tương cho ngươi, thế nào?"

Tịch Thiên Dạ nói.

Tên áo đen nghe vậy im lặng không nói, rõ ràng hắn cũng đang do dự. "Hơn nữa ta bảo đảm sau này sẽ không truy cứu việc này nữa."

Tịch Thiên Dạ tranh thủ thời cơ.

'Tên áo đen cười lạnh:

"Ngươi cho rằng ta tin những lời ma quỷ của ngươi sao? Nếu như không thể làm ta hài lòng thì đừng mong sống sót rời khỏi đây."

Tịch Thiên Dạ nghe vậy cười thầm trong lòng, nhanh như vậy mà hắn đã không kiên trì rồi sao.

Lời của tên áo đen rõ ràng ám chỉ vẫn có thể thương lượng, nhưng lợi ích đó phải làm cho hắn hài lòng.

Quả nhiên người của Hắc Ám thế giới căn bản là không đáng tin, tất cả mọi nguyên tắc đều là vô dụng.

Tịch Thiên Dạ giả vờ lưỡng lự suy nghĩ, một lúc lâu mới lên tiếng: "Như vậy đi, ngươi cho ta một đường sống, ta sẽ giao cho ngươi những món

đồ tốt của ta. Chẳng hạn vạn năm Địa Mẫu tương, hoặc là một vũ khí của bảo vật cấp đế đạo, thậm chí ta có thể cho ngươi khối vụn của Tổ Thần bia, cùng với một

vài thượng cổ thành đế bí thuật của Thiên Lan thế giới...." "Cái gì!"

Thân thể tên áo đen run lên, hai mắt mở to, hắn không ngờ Nhiếp Nhân Hùng lại mở miệng nói ra những điều kiện kinh người như thế.

"Ngươi có khối vụn của Tổ Thần bia?”

Tên áo đen vội vàng nói.

Thứ trân quý nhất trên toàn bộ Nam Man đại lục chính là khối vụn của Tổ Thần bia vì nó đại diện cho ngưỡng cửa để thành Đế, không có nó căn bản là không thể thành Đế.

Một vài lão tổ của Tông môn không có khối vụn của Tổ Thần bia, nhưng vì thành Đế họ phải đi tới những Tông môn khác mượn tạm và phải trả giá gần như là tán gia bại sản.

"Nhiếp gia bọn ta thu thập mãnh vụn của Tổ Thần bia không chỉ là một khối."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Những lời khác hắn có thể không tin, nhưng hắn sẽ tin lời của hoàng kim quý tộc ở Thiên Cơ thánh thành nói. Lấy thân phận bối cảnh của Nhiếp Nhân Hùng, nói không chừng thật sự có khả năng có được một khối.

"Có mãnh vụn Tổ Thần bia, có Thiên Lan thế giới thượng cổ thành đế bí pháp, có đế đạo bảo vật lĩnh hội hộ thân......tương lai trở thành Đế giả chân chính chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, ngươi lại còn e sợ chuyện ta báo thù sao."

Tịch Thiên Dạ lại thản nhiên.

Thân thể tên áo đen khẽ run lên, khí huyết dâng cao, hắn thật sự động tâm rồi.

Thành Đế vẫn là mộng tưởng của hầu hết tu sĩ.

Những đồ vật mà Nhiếp Nhân Hùng nói tới vừa đúng lại có thể bảo hộ hắn thành Đế.

Bằng thiên phú của hắn, lại cho hắn đủ tài nguyên, hắn nhất định có thể bước vào vô thượng đế cảnh. Đến lúc đó là quân lâm thiên hạ thì hắn còn sợ ai nữa chứ.

"Ta làm sao có thể tin tưởng ngươi?"

'Tên áo đen hô hấp dồn dập nói.

"Sống chết của ta đều nằm trong tay ngươi, ngươi lại sợ gì chứ, khẳng định ta sẽ không dám giở trò, nếu không ngươi có thể giết ta tùy ý."

Tịch Thiên Dạ nói. 'Tên áo đen nghe vậy, cắn răng nói: "Được, ta sẽ tin ngươi một lần."

Tịch Thiên Dạ nghe vậy mỉm cười, hấp dẫn chỉ cần đủ lớn liền có thể khiến cho người ta phát rồ, mạo hiểm một chút thì đã là gì.

"Có điều, ta đã đưa ra cái giá quá lớn, suýt nữa thì mất đi tính mạng, người đứng đăng sau muốn sát hại ta là ai, nói cho ta biết thì cũng không có gì là quá."

Tịch Thiên Dạ xoay chuyển góc độ, thản nhiên nói.

'Tên áo đen nghe vậy cười khặc một tiếng, tâm mắt chuyển về một góc phía sau, âm u cười nói:

"Một con kiến lố bịch, nói cho người biết thì đã làm sao, thậm chí ta có thể giúp ngươi giết hắn."

Đã quyết định phản bội chủ nhân, tên áo đen đương nhiên không thể thả hổ về rừng, dù sao việc phản bội cũng không phải là điều danh tiếng gì, bối cảnh của tên đó lại không hề đơn giản, không diệt trừ sẽ là một mối nguy hiểm tiềm ẩn.

Vừa dứt lời, tên áo đen đột nhiên cầm lấy đầu Tịch Thiên Dạ trong tay, sau đó bay về hướng phía sau.

Tốc độ của Bán Đế tồn tại quả nhiên kinh người, từng tầng sương máu bị tốc. độ cao xuyên qua, vốn đã bị sương máu che phủ không thể nhìn thấy những khu vực trong tầm nhìn. Chỉ nhìn thấy phía trước cách đó không xa có một điểm đen nhỏ đang điên cuồng chạy trốn.

Tên áo đen cười lạnh, nham hiểm nói:

"Trốn? Trốn ở đâu chứ.”

Tịch Thiên Dạ nheo mắt lại, hắn bị tên áo đen nắm trong tay cũng không thể nhìn thấy điểm đen phía sau màn sương máu.

Thì ra là hắn, trong mắt Tịch Thiên Dạ lóe lên tia ngạc nhiên.

Càn Thâm Dịch, là Càn Sương tông Thiếu tông chủ Càn Thâm Dịch.

Tịch Thiên Dạ đã đoán qua rất nhiều người nhưng lại không thể đoán ra Càn 'Thâm Dịch, dựa vào năng lực của Càn Thâm Dịch thì không thể cầm nổi Huyền Thiên Ly Hỏa châu, Càn Thâm Dịch lại càng không biết hắn cần vật này.

Vùt

Càn Thâm Dịch là Viên Mãn thánh cảnh tu sĩ, làm sao có thể chạy qua nổi Bán Đếtu sĩ.

Trong chốc lát, Càn Thâm Dịch đã bị tên áo đen đuổi kịp, bịch một tiếng đã bị bàn tay tên áo đen đâm xuống đất.

"Phản bội, ngươi là tên tiểu nhân phản bội... Càn Thâm Dịch gầm thét hoảng sợ lăn lộn trên mặt đất.

Hắn đã trốn đằng sau màn sương máu, cuộc nói chuyện của tên áo đen và Tịch Thiên dạ hắn đều nghe thấy.

Hắn vốn muốn tận mắt nhìn thấy Nhiếp Nhân Hùng bị giết chết, nhưng không ngờ rằng, cuối cùng bản thân hắn cũng không thể đặt ngoài chuyện này.

"Tên tiểu nhân bội bạc, sau này còn ai dám tìm ngươi để hợp tác..."

Càn Thâm Dịch sắc mặt trắng bệch, sợ hãi và hoảng loạn chưa từng thấy.

Việc mưu sát Tử Tiêu vương triều Nhiếp thái tử gây kinh ngạc như vậy đương nhiên là không thể để người khác biết được, vì vậy bên cạnh hắn cũng không có

tùy tùng, trước mặt một Bán Đế căn bản là không thể nào chống cự được.

"Ngu xuẩn, tại sao phải giữ tín, đợi lão tử thành Đế rồi, ta sẽ trở thành chí cao. vô thượng, thuận ta thì sống nghịch ta thì chết."

Trong mắt Càn Thâm Dịch tràn đầy oán hận. Ban đầu ở cổng Thính Vũ các, Nhiếp Nhân Hùng đã làm hắn nhục nhã, hắn vĩnh viễn sẽ không quên mối hận này.

Tịch Thiên Dạ lắc đầu cười nhạt nói:

"Ngươi sắp chết đến nơi, chẳng lẽ còn không rõ sao?”

Ánh mắt tên áo đen hoang dã, chộp lấy Càn Thâm Dịch như vồ một con gà nhỏ, sát khí toát ra và đương nhiên là không thể để hắn sống sót.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.