Chương trước
Chương sau
Bởi vì vài thế lực siêu nhiên treo giải thưởng nên nhóm người của Vân Phượng cổ quốc ở Thiên Cơ thánh thành không còn được an toàn nữa, nếu tùy ý thả bọn họ đi thì bọn họ sẽ gặp nguy hiểm.

Long Đồng Vũ nghe vậy gật nhẹ đầu, nàng cũng cho rằng không nên để hai thiếu niên kia đi.

Dù sao hai người họ cũng có thông tin liên quan về người áo đen, nếu rơi vào. trong tay kẻ khác, chỉ sợ là không giống bọn hắn, chúng nhất định là sẽ dùng mọi thủ đoạn để ép hai thiếu niên nói ra bí mật.

"Tên áo đen kia có quan hệ gì đó với chủ nhân, nếu đã cứu được người của 'Vân Phượng cổ quốc, như vậy hắn sẽ có tác động đến Vân Phụng cổ quốc. Ngươi hãy đi đến Huyết Tinh Quỷ tước tộc một chuyến đi, bảo họ thu lại một chút, tất cả dừng lại ở đây thôi."

Long Thiên Nhi thản nhiên nói.

"Vâng!"

Vẻ mặt Long Đồng Vũ nghiêm túc, khẽ gật đầu rồi quay người rời đi.

Đợi sau khi Long Đồng Vũ rời đi thì một làn khói mờ ảo với một thân hình đẹp không cách nào có thể dùng từ ngữ để hình dung, nó giống như thân ảnh của tiên nữ trên trời xuất hiện ngay trong căn phòng.

"Thận Nhi, Thiên Cửu Hoành Diễn Đại Thuật của ngươi có gì đột phá không?”

Long Thiên Nhi quay người nhìn về phía sau nữ tử mờ ảo tựa tiên nữ kia, trong đôi mắt để lộ vẻ mong đợi.

'Thải Thận Nhi khe khẽ lắc đầu nhẹ giọng nói:

"Không tiến triển chút nào, vận số của chủ nhân căn bản là không có cách nào có thể dự tính được."

Thiên Cửu Hoành Diễn Đại Thuật chính là chín ảo ảnh thuật bí mật vô thượng của hoàng tộc Điệp tộc, được mệnh danh là suy đoán về thiên địa, nó có thể khám phá được tương lai, chuyện thiên hạ không gì là không biết.

Nhưng bất kỳ thông tin gì về chủ nhân đều không thể suy đoán được, có vài lần nàng đã xém gặp nguy hiểm khi cố suy đoán thông tin của chủ nhân.

"Hy vọng Thiên Cơ Thánh thành có thể mang lại tin tốt cho chúng ta."

Long Thiên Nhi thở dài một hơi, điều nàng sợ nhất bây giờ chính là chủ nhân không muốn gặp bọn họ mà cố tình ẩn thân.

Nếu đã như vậy, bọn họ chỉ sợ dù làm cách nào đi nữa cũng không thể tìm ra được chủ nhân.

"Hàn tỷ tỷ đã đến được Tử Tiêu vương triều, chắc chắn sẽ sớm có tin tức truyền đến thôi."

Thải Thận Nhi nói.

"Có điều...... Tử Tiêu vương triều vẫn là một chư quốc bấn hủ trên Nam Man đại lục, nội tình bên trong thâm hậu khó lường, chỉ sợ nó không đơn giản như những gì thể hiện ra bên ngoài, hy vọng Hàn tỷ tỷ có thể thuận lợi."

Thải Thận Nhi nhíu mày nói, trong mắt lộ vẻ lo âu.

"Yên tâm đi, Hàn Ảnh Nhi cũng không phải là liều sống liều chết để đi đến Tử Tiêu, với năng lực của nàng ấy thì chắc chắn không có vấn đề gì đâu."

Long Thiên Nhi điềm đạm nói. Hàn Ảnh Nhi là ít nói nhất trong bốn người, lại thích đơn độc một mình, dường như chẳng có ai hiểu được năng lực thật sự của nàng như thế nào, nhưng Long Thiên Nhi lại rất tin tưởng vào năng lực làm việc của nàng.

Tử Tiêu vương triều nằm ở bên trong Hạo Châu của Thiên Cơ thánh thành, toàn bộ Hạo Châu là do Tử Tiêu vương triều cai quản.

'Trên mặt đất Hạo Châu có hàng trăm hàng nghìn thánh quốc như những con chim đang hướng về phượng hoàng, cùng với những ngôi sao bao quanh lấy Tử Tiêu vương triều.

Là một quốc qua cổ kính nhất và cường thịnh nhất, sự uy nghiêm của Tử Tiêu vương triều trên Nam Man đại lục khiến cho rất ít người có thể xâm phạm.

Trên thực tế, Vân Phượng cổ quốc đã phải đối mặt với nguy cơ hủy diệt, Vân Thành Dực và Vân Tử Vận tốt nhất là nên tìm đến Tử Tiêu vương triều để xin được giúp đỡ, bởi vì Tử Tiêu vương triều chính là quốc gia đứng đầu trên vạn quốc ở Nam Man lục địa, tất cả thánh quốc đều phải cống nạp cho Tử Tiêu vương triều, phải phục tùng theo sự giám sát của nợ đây. Đương nhiên, nếu xấy ra khủng hoảng thì Tử Tiêu nguyên triều cũng có trách nhiệm bảo vệ.

Chỉ có điều, liên quan đến tình hình của Vân Phượng cổ quốc, thái độ của Tử Tiêu vương triều ý vị lại sâu xa, không chỉ không thể hiện sự quan tâm và chủ động hỏi thăm, mà cho dù Vân Phượng cổ quốc có phái sứ giả đến Tử Tiêu thì cũng như đá rơi xuống biển không hề có bất kỳ thông tin nào.

Nó thể hiện rõ ràng rằng, Tử Tiêu vương triều không có ý định nhúng tay vào. khủng hoảng của Vân Phượng cố quốc.

Vân Phượng cổ quốc nghỉ ngờ Huyết Tinh Quỷ tước tộc đang chờ đợi những thế lực lớn, hoặc trước đó cũng đã từng bắt chuyện với Tử Tiêu vương triều, bí mật hứa hẹn những lợi ích gì đó khiến cho Tử Tiêu vương triều trực tiếp từ bỏ Vân Phượng cố quốc.

Đó là lý do vì sao đoàn người của Vân Thành Dực lựa chọn đi tới Đan Minh xin giúp đỡ mà không phải là đi tới Tử Tiêu vương triều.

Nhiếp Thiên đế cung là một trong ba đế cung lớn của Tử Tiêu, hoàng đế Nhiếp Thiên cũng ở trong đây.

Trên chính điện của Nhiếp Thiên đế cung là một người trung niên thân hình thon dài, trên người mang long bào với năm ngón tay đeo vuốt vàng ngồi trên vương toạ.

"Hùng Nhi sao không ở trong cung mà lại chạy lên Thiên Cự sơn rồi."

Nhiếp Thiên đế quân khẽ cau mày, hai đầu lông mày toát lên sự uy nghiêm không thể so sánh được, như thể một con rồng thật sự đang chiếm giữ trong đế cung.

Hắn nhận được tin tức về đứa con vốn không thích ra khỏi cửa, quả nhiên đã thực sự lẻn đến Thiên Cự sơn mà không hề báo cáo gì với hắn.

"Lế nào là vì Họa Tâm tiên tử?"

Khi trở thành một người cha, hắn sẽ tự biết con mình thích ai, có thể khiến cho con hắn ra khỏi đế cung sợ là chỉ có mình Họa Tâm tiên tử mới có thể làm được.

Tuy nhiên, trong lòng Nhiếp Thiên đế quân hiểu rất rõ Họa Tâm tiên tử không phải là một nhân vật đơn giản, con hắn căn bản là không thể kiềm chế được.

Huống hồ hắn vừa mới từ Hải tộc trở về, đã thuận lợi kết thông gia với Hải tộc. Trước khi mọi thứ đều thuận lợi thì con trai của hắn không được để xấy ra bất kỳ trở ngại nào với nữ nhân khác.

"Mấy người các ngươi lập tức đến Thiên Cự sơn bảo hộ Thái tử trở về đây, ngoài ra.....hãy cố gắng đừng để Thái tử tiếp xúc với Họa Tâm tiên tử......mà thôi đi, tùy vào tình huống vậy. Hãy nhớ kỹ, an toàn của Thái tử là trên hết."

Nhiếp Thiên đế quân đang nói nửa lời lại lắc đầu, hắn hiểu rõ tính khí của con trai mình, chỉ dựa vào vài thuộc hạ thì không thể ngăn cản nó tiếp xúc với Họa Tâm tiên tử.

"Thuộc hạ tuân lệnh, nguyện sống chết để bảo vệ Thái tử trở về an toàn."

Bốn tên thuộc hạ thân cận của Nhiếp Thiên đế quân hành lễ sau đó quay người rời đi.

Mặc dù chỉ là hộ vệ bên trong Nhiếp Thiên đế cung, nhưng tu vi của bốn người này đều là Bán Đế cảnh, hơn nữa toàn bộ đều phải vượt qua một lần Bán Đế sinh tử kiếp, trong Tầng thứ này họ đều đạt được trình độ cao nhất.

Nhiếp Thiên đế quân cau mày trầm tư nhìn vào một khoảng không, bình thản nói:

"Ẩm Thương, ngươi cũng đi tới Thiên Cự sơn một chuyến đi, ta vẫn luôn cảm thấy Họa Tâm tiên tử kia nhất định là có vấn đề, nàng tiếp cận Hùng nhi chắc

chắn là có mục đích."

Hoàng đế Nhiếp Thiên như nói chuyện với không khí, nhưng trong không khí lại vọng lại âm thanh.

"Được! Lâu rồi ta cũng không ra ngoài hoạt động, hơn nữa lễ hội Long Quả tổ chức ở núi Thiên Cự cũng không tệ."

Sau khi phát ra âm thanh rất nhanh liền không tìm ra bóng dáng của hắn.

Chẳng mấy chốc, bên trong Nhiếp Thiên đế cung liền trống rỗng, không còn bất kỳ âm thanh nào.

Đột nhiên ngay khi Nhiếp Thiên đế quân chuẩn bị rời đi, trong tích tắc khi hắn vừa mới xoay người, một sự lạnh lẽo nổ tung trong hư không, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ Nhiếp Thiên đế cung.


Một gợn sóng kinh người lan ra xung quanh từ trung tâm của Nhiếp Thiên đế cung. Ngay lập tức toàn bộ Nhiếp Thiên đế cung liền biến thành một đống đỗ nát.

Ánh sáng chói lóa tỏa ra từ trung tâm đống đỗ nát như muốn xé toạt cả bầu trời.

Toàn bộ Tử Tiêu hoàng cung đều bàng hoàng trước chấn động đột ngột, tất cả mọi người đều hướng tầm mắt về phía cung Nhiếp Thiên.

Ba đế cung lớn của Tử Tiêu hoàng cung đều có sức phòng thủ và nghiêm ngặt rất cao, đột nhiên lại bị kẻ khác lén đột nhập vào dùng một sức mạnh bùng lên trong phút chốc và phá hủy Nhiếp Thiên đế cung.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.