Chương trước
Chương sau
Chu Bách Hà và Trương Huân Y nghe vậy đều sững sờ cổ quái nhìn Tịch Thiên Dạ, đế giả?

Đế giả tại Nam Man đại lục chính là chúa tể luôn luôn như thần long thấy đầu không thấy đuôi, sao có thể tuỳ tiện xuất hiện.

Ngay cả Vạn Thánh đại tiệc cũng không đủ tư cách để mời đế giả đến. "Nhiếp huynh, Vạn Thánh tiệc tối luôn không có đế giả, tu thành đế giả đã là tồn tại lật tay thành mây trở tay thành mưa, sẽ không đích thân tham gia đa số các buổi tụ hội, nhiều nhất chỉ là phái một sứ giả đến mà thôi."

Trương Huân Y giải thích.

"Hơn nữa dù có đế giả giá lâm Thiên Cự sơn, cũng sẽ được mời thẳng vào khu hạch tâm, không cần đợi Long quả thịnh hội chính thức bắt đầu."

Dù đế giả giá lâm cũng sẽ không xuất hiện tại chỗ của bọn hắn.

Tịch Thiên Dạ nghe vậy gật gật đầu, nói trắng ra là đế giả không để mắt loại tụ hội này, đã sống tại Tu Tiên giới nhiều năm như vậy hắn tự nhiên không thấy lạ.

Tu tiên, một cảnh giới liền là nhất trọng thiên. Tu sĩ Hóa Thần sẽ không trộn lẫn cùng một chỗ với tu sĩ Nguyên Anh.

Trong mắt Tịch Thiên Dạ lóe lên một vệt thất vọng, nếu đế giả xuất hiện rồi xuất ra bảo vật, khẳng định đại hội lại thăng một cái cấp độ.

Thời gian trôi qua, ngày càng nhiều người xuất hiện, khu cao cấp và khu quý tộc cũng từ từ nhiều người hơn. Ngồi cạnh Tịch Thiên Dạ là Tông chủ của một tông môn Tam lưu, mặc dù không phải đế giả, nhưng lại là cự phách trong bán đế cảnh, có tư cách ngồi tại khu quý tộc.

"Chân truyền của Thượng Nguyên tông, Dương Thiên Khuyết đến." Nơi cửa, một thanh âm cao vút vang lên, tất cả mọi người đều bị hấp dẫn.

Chỉ thấy một đoàn người từ cửa Bách Hỉ cung đi đến, người nào cũng long hành hổ bộ, khí thế như sấm, bước đi đều mang gió.

Tâm mắt của tất cả mọi người đều hội tụ trên thân đám người kia. "Vị kia chính là Dương Thiên Khuyết, chân truyền của Thượng Nguyên tông trong truyền thuyết?"

"Người này thật mạnh, không hổ là người thừa kế Thượng Nguyên tông."

"Ha ha, Dương Thiên Khuyết, thật không nghĩ tới đêm nay ta lại may mắn nhìn thấy hắn, chuyến đi này không tệ, chuyến đi này không tệ a."

Một đạo lại một đạo tiếng nghị luận vang lên, hiển nhiên là người đến có lai lịch bất phàm, tất cả mọi người đều có chút kính sợ.

Dương Thiên Khuyết, một trong tứ đại chân truyền của Thượng Nguyên tông, sau lưng có một thế lực khổng lồ.

Phàm là người có thể trở thành chân truyền của Thượng Nguyên tông thì tương lai đều có cơ hội trở thành Tông chủ Thượng Nguyên tông.

Trong tứ đại chân truyền thì Dương Thiên Khuyết được đánh giá là có sức cạnh tranh tương đối mạnh, chẳng những sau lưng có thế lực rất thâm hậu duy trì, mà bản thân hắn cũng tuyệt diễm, nghe nói đã bước vào bán đế cảnh, có cơ hội cùng Họa Tâm tiên tử xông vào Thiếu Đế bảng tiếp theo, có thể xưng là truyền kỳ tại Thiên Cơ thánh thành.

Cho nên Dương Thiên Khuyết rất có thể trở thành Tông chủ tương lai của Thượng Nguyên tông, thống lĩnh thiên hạ vạn tông, hùng bá thiên hạ. Nhân vật như vậy, một khi xuất hiện chắc chắn sẽ khiến cả thế gian chú ý, thậm chí lực ảnh hưởng còn lớn hơn một ít đế giả.

"Sao Dương Thiên Khuyết lại xuất hiện tại đây." Trong mắt Trương Huân Y lóe lên vẻ kinh ngạc.

Hơn nữa nàng còn nhìn thấy một người bên người Dương Thiên Khuyết... chính là Thiếu tông chủ Càn Sương tông Càn Thâm Dịch.

Lúc này Càn Thâm Dịch đã khôi phục như ban đầu, rất cung kính đi theo Dương Thiên Khuyết, vẻ phách lối cùng ương ngạnh đã hoàn toàn biến mất, trước mặt Dương Thiên Khuyết, hắn như trở thành một con mèo con nhu thuận.

Trương Huân Y hơi mất tự nhiên nhìn Tịch Thiên Dạ, vốn cho rằng Nhiếp thái tử sẽ rất để ý đến Dương Thiên Khuyết, nhưng mà khiến nàng kinh ngạc chính là, hắn căn bản không quan tâm đến bất cứ ai, vẫn luôn ngồi độc ẩm một mình, tựa như không ai có thể khiến hắn có hứng thú.

Chu Bách Hà thấy vậy thì trong mắt lóe lên một vệt nghiền ngẫm.

'Theo hắn biết, mặc dù Thượng Nguyên tông đứng đầu vạn tông, thống lĩnh chư tông thiên hạ, nhưng cũng chính vì Thượng Nguyên tông quá cường thịnh và khổng lồ nên quan hệ bên trong tương đối phức tạp.

Mặc dù ông ngoại Nhiếp Nhân Hùng chính là Tông chủ Thượng Nguyên tông, nhưng tại thượng nguyên tông cũng không thể một tay che trời, tỷ như thế lực sau lưng Dương Thiên Khuyết từ trước nay đều bất hòa với phe phái Tông chủ, lúc trước cũng chỉ thua một chiêu nên mới để ông ngoại Nhiếp Nhân Hùng đoạt được vị trí Tông chủ.

Cho nên Dương Thiên Khuyết xuất hiện, vô luận là từ góc độ nào mà nói thì đều sẽ ảnh hưởng đến uy nghiêm của Nhiếp thái tử.

Dương Thiên Khuyết long hành hổ bộ, dẫn một đám người trực tiếp bước vào khu quý tộc, hơn nữa không biết hẳn cố ý hay vô ý, lại ngồi ngay vị trí bên phải gần Tịch Thiên Dạ.

"Nha, một quãng thời gian không thấy, Nhiếp thái tử vẫn uy phong không giảm a.

Dương Thiên Khuyết nghiêng đầu sang chỗ khác, tựa như vừa mới phát hiện ra Tịch Thiên Dạ, lạnh lùng cười một tiếng, âm dương quái khí nói.

Càn Thâm Dịch cung kính ngồi sau sườn Dương Thiên Khuyết, cũng nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, trong mắt tràn đầy oán độc.

Trước cửa Thính Vũ các hắn phải chịu khuất nhục, điều này hẳn cả đời cũng không quên.

Tịch Thiên Dạ lườm Dương Thiên Khuyết, vẫn không thèm để ý, cúi đầu thưởng thức rượu ngon.

Dương Thiên Khuyết hơi sững sờ, không ngờ Nhiếp Nhân Hùng lại bình tĩnh như thế, mặc dù bọn hắn rất ít gặp mặt, nhưng mỗi một lần Nhiếp Nhân Hùng đều nếm không ít đau khổ trong tay hắn, sẽ không quên nhanh như vậy đi.

Không khí chung quanh có chút cổ quái, tất cả mọi người có thể nhìn ra, ánh mắt Dương Thiên Khuyết nhìn về phía Nhiếp thái tử có chút bất thiện.

Có lẽ người khác không dám trêu chọc Niếp thái tử, nhưng Dương Thiên Khuyết lại dám.

Hơn nữa Dương Thiên Khuyết còn là bán đế, thậm chí có khả năng đạp vào bán đế bảng, Nhiếp thái tử chỉ bằng lực lượng của mình sợ là rất khó đấu lại Dương Thiên Khuyết.

Trong lúc mọi người còn đang mong đợi hoàng kim quý tộc Tử Tiêu vương triều đấu với tuyệt thế đại lão của Thượng Nguyên tông đấu thì một thanh âm lại vang lên tại cổng Bách HỈ cung.

"Cung nghênh Họa Tâm tiên tử đến thịnh yến, thật sự là rồng đến nhà tôm."

Cùng với thanh âm kia, tất cả mọi người lại lần nữa bị hấp dẫn.

Lực ảnh hưởng không kém gì Dương Thiên Khuyết, thậm chí còn mạnh hơn.

Dù sao thì Họa Tâm tiên tử chẳng những tu vi tuyệt thế, mà còn mỹ mạo vô song, không biết có bao nhiêu người coi nàng là nữ thần hoàn mỹ nhất.

Hơn nữa tại Thiên Cự sơn, Họa Tâm tiên tử chính là chủ nhà, địa vị càng thêm khác biệt.

"Họa Tâm tiên tử sao lại tới tham gia Vạn Thánh tiệc tối, kỳ quái kỳ quái."

"Ta cũng kỳ quái, mấy lần Vạn Thánh tiệc tối trước đây, Họa Tâm tiên tử đều không tham gia mà."

"Có ý tứ, việc này sợ là có quan hệ với Nhiếp thái tử và Dương Thiên Khuyết, dù sao chỉ có bọn hắn mới có thể làm cho Họa Tâm tiên tử sinh ra một chút hứng thú"

Đám người nghị luận ầm ï, lần Vạn Thánh tiệc tối này có thể nói là tương đối náo nhiệt, vốn dĩ thịnh hội sẽ không xuất hiện nhân vật truyền kỳ, thế mà lần này lại lần lượt xuất hiện ba vị.

Họa Tâm tiên tử mặc một bộ áo đỏ, trong sự xuất trần lại có mấy phần xinh đẹp, mỹ nhân như yên, khuynh quốc khuynh thành.

Dương Thiên Khuyết thấy Họa Tâm tiên tử đến đây, hai mắt liền vui vẻ, lập tức đứng dậy chủ động nghênh đón.

Không ngờ Họa Tâm tiên tử lại tự mình đến, hẳn là vì hắn mà đến?

Nghĩ đến đây, trái tim Dương Thiên Khuyết không khỏi nhảy lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.