"Tốt! Niếp thái tử, ngươi oai phong lẫm liệt, hôm nay bổn nhân nhận thua."
Nửa ngày sau, Càn Thâm Dịch mới nhìn Liễu Minh một cái thật sâu, sau đó khuất nhục mà nhắm mắt lại.
Liễu Minh tự nhiên cũng hiểu cái nhìn có hàm nghĩa gì, đôi mắt tràn đây phức. tạp, hít sâu một hơi, sau đó hung hăng đá một cước vào đầu gối Càn Thâm Dịch, két một tiếng, xương bánh chè của hắn nhanh chóng vỡ vụn, thân thể Càn Thâm Dịch mềm nhũn mà quỳ xuống.
Càn Thâm Dịch điên cuồng cười lớn, giống như tên điên. Bắt chính hẳn quỳ, hẳn không làm được. Dù nằm mơ hắn cũng không nghĩ tới, mình phách lối như thế, cuối cùng lại rơi vào tình trạng như vậy.
Những cảnh tượng mà hắn lấn ép người khác lần lượt tái hiện lại. Không phải bây giờ mình cũng giống bọn hắn sao, khác nhau chỗ nào?
Trong đám người vang lên từng tiếng thở dài nhưng lại không có ai thương cảm cho hắn.
Càn Thâm Dịch làm chuyện ác, dù có chịu nhiều trừng phạt cũng không đủ. Bọn hắn chỉ là cảm thán, lọai người giống như Càn Thâm Dịch mà cũng có lúc phải quỳ, cũng có một ngày hắn bị người ta đánh cho ra nông nỗi này.
Liễu Minh rất tàn nhẫn cùng quyết tâm, tiếp tục đánh gãy hai tay hai chân của Càn Thâm Dịch, sau đó dùng ánh mắt kiêng ky nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, rất cung kính nói:
"Thái tử điện hạ, Càn Thâm Dịch đã biết sai, ngài thấy thế nào?"
"Cút đi."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3648318/chuong-668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.